Bầu không khí trong đại sảnh hiện tại rất vi diệu. 
Lưu Sở thấy thanh niên đang ngơ ngác nhìn mình, tầm mắt hắn lướt qua từ trên xuống dưới sau đó khóe môi câu dẫn khẽ nhếch lên, chế nhạo nói:”Tống thiếu gia,trên mặt tôi có mọc hoa à?” 
Mấy người bộ khoái đều nhịn cười, bọn họ cũng phát hiện,ánh mắt đại thiếu gia Tống gia nhìn lão đại rất giống với ánh mắt như nhìn người yêu vậy. 
Diện mạo lão đại bọn họ rất tốt,các cô gái nhìn là thích,khi nhìn thấy trên đường còn phải đứng lại nhìn vài cái,lần đầu tiên mới thấy có một người đàn ông trưởng thành đứng nhìn chằm chằm như vậy. 
Hoàng Đan hoàn hồn:”Lưu bộ đầu rất giống một cố nhân của tôi.” 
Lưu Sở nhướn mày:”A?” 
Hoàng Đan nói:”Nhưng nhìn kỹ,lại không giống.” 
Khóe miệng Lưu Sở khẽ động, không có lên tiếng nữa, cũng không có hứng thú. 
Hoàng Đan nhìn về phía người trung niên:”Tộc trưởng.” 
Tộc trưởng ừ một tiếng. 
Năm trước khi sửa chữa từ đường, Tống Nguyên thị không thêm không bớt đưa ra phần giống như với mọi người. 
Người Tống gia người đều châm chọc khiêu khích,nói sản nghiệp kinh doanh của Tống Nguyên thị lớn như vậy, tài sản xài mấy đời cũng không hết, còn có được cả một mảnh vườn trà lớn, việc sửa chữa từ đường cũng nên giao lại cho một mình bà ta phụ trách chứ. 
Tống Nguyên thị coi như không nhìn thấy,lời nói lúc rảnh rỗi không có một nửa điểm tác dụng đối với bà, tiền là do bà tự kiếm được, tiêu ở nơi nào hoặc xài như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-bi-mat/2511148/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.