Ánh nắng dần dần ngã về tây, mặt trời lặn sau hoàng hôn,dưới đất có hai bóng người đang phủ thêm lửa đỏ cho ánh nắng chiều
Trên mặt Hoàng Đan không còn màu máu, người đầy mồ hôi,trên sợi tóc nhỏ xuống vài giọt nước, mắt cậu đỏ bừng, trên mặt phủ đầy nước mắt,sắc mặt đơn thuần hòa vào trong không trung.
Lý Căn hôn mặt cậu, hôn môi cậu:’’Anh rất thích em.”
Mũi Hoàng Đan màu đỏ,toàn bộ quá trình đều bị Lý Căn che miệng lại, lúc này mới không phát ra tiếng hét thảm của heo bị giết được.
Nếu không nhờ có cúc hoa linh thì khẳng định ngay lúc Lý Căn bôi kem Nhã Sương cậu cũng đã ngất đi rồi, không có khả năng tiếp tục chống đỡ được nữa.
Hoàng Đan nhìn nắng chiều, người đàn ông này lấy đi của cậu thật nhiều đồ tốt,không chỉ là một nụ hôn đầu tiên.
“Anh,em nói anh nhẹ nhàng,anh nói được, kết quả ra sao? Anh lại nói dối.”
Lý Căn ngậm lấy một điếu thuốc, biếng nhác cười nói:“Đứa nhỏ ngốc,em cũng không nhìn xem đó là lúc nào, anh của em cũng không làm chủ được đâu.’’
Hoàng Đan lấy đi điếu thuốc của hắn:“Anh ăn hiếp em.”
Lý Căn cầm lấy tay cậu, đánh lên mặt mình hai cái:“Được được được, là lỗi của anh, anh không nên ăn hiếp em.”
Hoàng Đan trừng liếc nhìn:“Em sắp đau chết đây này.”
Lý Căn khóe môi áp xuống, ôm lấy cậu vào người:’’Lần tới nhất định anh sẽ nhẹ nhàng.”
Hoàng Đan tâm nói,quỷ mới tin anh.
Lý Căn cầm áo choàng ngắn dưới đất, trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-bi-mat/2511137/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.