Lý Căn cảm giác ánh mắt Hoàng Đan kỳ quái,giống như đã phát hiện thật sự mình chưa đánh răng mà ăn đào lông vậy, trong lòng hắn chột dạ, cảm thấy không hề có ý nghĩa liền mắng vài câu sau đó đi lên trên. 
Mặt trời mọc lên cao, cảm giác mát mẻ đã chạy mất tâm, đốm lửa nhỏ trong không khí đã bắt đầu nhảy nhót, dưới ánh mặt trời đi lại tóc trên đầu đã bắt đầu nóng lên. 
Đoàn người gặp được nơi có nước, liền sôi nổi chạy qua, tưới nước lên trên mặt,cánh tay của mình,nước thấm vào lỗ chân lông rồi tiếp tục trượt xuống phía dưới. 
Mọi người vừa nói vừa cười, ngược lại cũng không cảm thấy mệt, tất cả điều là đàn ông mạnh khỏe, thân thể xương cốt rất tốt, quanh làm việc nhà nông, đi đường như vầy cũng không tính là gì. 
Hoàng Đan không được,cậu càng đi càng chậm, làm cái đuôi phía sau đội ngũ,bất cứ lúc nào cũng có thể bị quăng ra ngoài. 
Phía trước có hai người mắt bị viễn thị đang âm thầm vặn xoắn bàn tán về mấy cô thôn nữ trong thôn, nói đến người nào có mông lớn có thể mang thai sinh được hẳn một lứa, còn người nào muốn được thích thì cứ xoay người lại trước mặt đàn ông, nếu cái rãnh mương kia sâu nhìn không thấy được đáy, biết đâu chừng còn có thể có năng lực sinh hoạt làm cho người ta chết đuối. 
Hoàng Đan nghe được tên Ngô Thúy Linh, nói cô có làn da trắng,nhất định cũng trơn bóng, lại nói cô có dáng người tốt, trước tấn công sau phòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-bi-mat/2511120/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.