Edit: Ngân Nhi
Chiếc bình hoa cổ Thẩm Tu đưa cho Thường Huỳnh, tuy là hàng chuẩn nhưng cũng chỉ mới được đào lên từ dưới lòng đất cách đây không lâu, nằm dưới lòng đất một thời gian dài, khó tránh khỏi bị lây nhiễm những thứ không sạch sẽ.
Con ma nữ ám lên chiếc bình hoa khi còn sống là một nha hoàn trong một gia đình giàu có, ngoại hình không được xinh đẹp, cũng chính bởi dung mạo này mà bị chủ tử nhiều lần đánh chửi, rõ ràng không hề làm chuyện gì xấu, vậy mà cuối cùng lại bị người ta đổ oan, kết quả là nàng đã nhảy cắm đầu xuống hồ tự vẫn.
Con ma bình hoa này chết do tự sát nên luôn tràn đầy oán hận với thế gian, sát khí của nó cực lớn, ghét nhất là nhìn thấy những người xinh đẹp.
Thường Huỳnh rất quý trọng món quà của Thẩm Tu, cô ta để nó trong phòng ngủ, bên cạnh là bàn trang điểm với cái gương rất to.
Con ma bình hoa rất ghét gương, cũng cực kì không thích việc mỗi tối phải ở trước gương nhìn Thường Huỳnh, mới đầu thì nó không có hành động gì cả, nhưng theo thời gian, âm khí trong phòng càng lúc càng nặng thêm.
Cảm giác tồn tại của con ma bình hoa không cao, chỉ là mỗi lúc buồn chán thì nó lại lắc lư đi ra ngoài một chút thôi, cho nên trong phòng thỉnh thoảng sẽ trông thấy có mộtbóng đen lướt qua, nó dùng đôi mắt đố kị ai oán nhìn gương mặt của Thường Huỳnh.
Thường Huỳnh chỉ cảm giác dạo gần đây cơ thể cô ta rất mệt mỏi, ngủ nhiều thế nào cũng không thấy đủ, sắc mặt cũng từ từ sạm đi, nhưng cô ta cũng không quá để ý, chỉ coi đó là ảnh hưởng của việc quay phim quá nhiều.
Cho đến buổi sáng một ngày nọ, Thường Huỳnh mở mắt dậy, đi vào phòng vệ sinh chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mat-am-duong/1266051/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.