*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Anh ôm tôi chặt hơn nữa, chặt đến nỗi tôi cảm thấy khó thở."
Edit: Đào siu nhìu xiềng
Beta: Erale
Khi đang diễn ra cuộc họp tổng kết vào thứ bảy hàng tuần, do cảm thấy nội dung trình bày phía trên cực kỳ buồn tẻ nhàm chán nên tôi ngồi đằng sau lặng lẽ mở một video gần đây nhất, sau đó kê điện thoại xuống đùi theo dõi.
Tôi nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề.
Những con mèo ở trong video khi tương tác với con người đều kêu meo meo. Một là ngọt ngào nũng nịu, hai là mềm nhẹ như bông, có khi lại hờn dỗi chảnh choẹ. Đã thế còn trừng đôi mắt tròn xoe kia nhìn sang, cái đuôi dài dựng thẳng kêu "grừ grừ", đúng là lắm mồm y hệt bà cô Tường Lâm.
Mèo của tôi ấy à, từ lúc tôi nhặt được nó mang về nhà thì hiếm khi nghe thấy nó kêu, cũng ít có cơ hội trông thấy cặp mắt kia xuất hiện cảm xúc tiêu cực.
Ngay cả lúc bị tôi bắt quả tang đang cắn dây điện, ngón tay chọc dí vào cái đầu nó; lúc đưa nó đi tắm rồi bị anh trai nhỏ kia đặt lên bàn sấy khô lông; hay khi nó đói lại phát hiện trong bát không có nổi một mẩu thức ăn bé xíu xiu nào, đồng chí này vẫn luôn tích chữ như vàng không kêu lấy một tiếng.
Chỉ khi tôi đi công tác về lúc nửa đêm, thấy trong nhà tối om bèn để hành lí xuống huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-ly-do-de-nghi-ngo-meo-nha-minh-la-ban-trai-cu/1797849/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.