*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Không phải cậu nói không có ai quản cậu à? Vậy để tôi quản là được chứ gì."
Edit: Đào siu nhìu xiềng
Beta: Chuối
Tôi cảm thấy nếu như mình còn phải tăng ca liên tục không quản ngày đêm thế này nữa thì sớm muộn cũng đột tử thôi.
Có khi còn bị đưa lên chuyên mục tin mới trên báo buổi tối vào ngày hôm sau nữa ấy chứ, và ngay góc phải phía dưới tiêu đề sẽ là dòng chữ cảnh báo nhắc nhở giới trẻ thời nay không nên hành hạ bản thân, cơ thể là tiền vốn cách mạng.
Cái đậu má, tôi đây thà rằng mệt chết còn hơn là phải làm quỷ nghèo.
Nhưng tôi vẫn muốn tìm cách xin nghỉ một hôm để đưa mèo đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe.
Dẫu rằng tôi vẫn còn hơi cảnh giác với chuyện bất ngờ sống chung giống như đang ở với bạn trai cũ thế này, nhưng mèo con còn nhỏ quá, quan trọng nhất vẫn phải là đảm bảo nó phát triển tốt và khỏe mạnh.
Tôi nhớ mang máng cuộc nói chuyện dạo xưa mình nghe được khi đứng trong thang máy, gom hết dũng khí gõ cửa nhà hai vợ chồng ở đối diện, dùng 4 túi quà bự đựng sản phẩm kéo dài tuổi thọ mà hồi trước khách hàng kín đáo nhét cho tôi để lấy lòng hai ông bà, chỉ nhoáng cái đã có trong tay giấy báo viêm dạ dày cấp tính kèm ảnh chụp cảnh truyền nước từ bệnh viện mà con dâu họ đang công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-ly-do-de-nghi-ngo-meo-nha-minh-la-ban-trai-cu/1797846/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.