*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tống Vũ Thừa chỉ cần nhướng mày cười là đã có thể làm người đắm say."
***
Lê Chiêu thật sự là không chịu đựng được nữa.
Cậu ta khinh thường Tống Vũ Thừa, cảm thấy đứng chung với hạng bán thân như Tống Vũ Thừa thôi cũng đã là một loại sỉ nhục đối với bọn họ rồi. Nếu không phải còn nhớ bây giờ đang phát sóng trực tiếp, e là cậu ta còn có nhiều lời càng khó nghe hơn nữa.
Nhưng Tống Vũ Thừa lại hoàn toàn không để bụng. Anh cười lạnh, liếc nhìn chiếc máy quay cách đó không xa, một lời hai nghĩa: "Thử động vào tôi xem nào? Tôi tiêu tiền của chính tôi, liên quan gì đến cậu?
"Nhưng đây là phát sóng trực tiếp, rất nhiều người đang xem đấy!" Lê Chiêu còn nhỏ tuổi, bị anh khích bác đã tăng mạnh lực tay.
"Thì sao nào?" Tống Vũ Thừa tiến sát lại gần như đang cố tình gây sự, dùng giọng điệu chỉ có hai người có thể nghe thấy mà buông lời cảnh cáo: "Cậu cũng biết giờ đang là phát trực tiếp, vậy chẳng phải cậu càng nên phối hợp với tôi sao? Tôi đang diễn theo kịch bản đó. Ngộ nhỡ các người trêu chọc tôi nóng nảy, tôi lỡ miệng nói mấy câu không nên nói, đến lúc ấy cư dân mạng trên toàn quốc đều có thể nhìn thấy các vị cậu ấm cô chiêu xán lạn hào phóng đây lại đẩy một đứa không cha không mẹ thảm hại đáng thương như tôi ra làm bia đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-ki-nang-cam-sung-dac-biet/1096510/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.