Bạch Hương Tuyết tới vội vàng, rời đi cũng mau chóng. Dừng chân ở Nam thành chỉ vài ngày, lại đi đến bên kia đại dương, lần này là đến thăm một người chị Victor.
Dương Miên Miên hậu tri hậu giác: “Tức là hai người ấy đang chuẩn bị kết hôn sao?”
“Hẳn là vậy.” Kinh Sở sau khi cẩn thận điều tra chi tiết về Victor, đã cam chịu với lựa chọn của Bạch Hương Tuyết, vì vậy bà đã rời đi trong vui vẻ.
Có lẽ sau lần gặp mặt này, chính là hôn lễ của bà cùng Victor rồi.
Sau khi Bạch Hương Tuyết rời khỏi, cuộc sống sinh hoạt của Dương Miên Miên lần nữa quay về như bình thường, thậm chí có phần bận rộn hơn. Giáo sư Tôn gọi cô đến phòng thí nghiệm hỗ trợ, mãi đến tận khuya mới về là chuyện thường tình.
Các học sinh khác đều phải ở lại trong ký túc, tối đến có bảo an đi tuần, vấn đề an toàn được đảm bảo hơn Miên Miên, giáo sư Tôn cũng suy xét đến việc này, ông cũng đã nói để cô về sớm trước nhưng Dương Miên Miên lại cự tuyệt.
Tuy rằng điều cô hiện tại có thể làm trên cơ bản chính là điều đơn giản nhất, cùng lắm chính là điền số liệu thực nghiệm hay điền vào bảng biểu.
“Rất nhàm chán.” Dương Miên Miên tự đánh giá việc cô đang làm, rồi lại nói thêm: "Nhưng lại khá vui vẻ."
Vui vẻ là vì cô đã quen được khá nhiều "bạn nhỏ", những dụng cụ ở phòng thí nghiệm đều mắc tiền, và bọn chúng trời sinh tự mang tri thức, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-kha-nang-giao-tiep-dac-biet/1969840/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.