Nếu không gặp được người có thể khiến ta thật lòng, thà không yêu."
- -----------
Trâu Dịch đặt mông ngồi bên cạnh Dương Miên Miên bên cạnh, cười lạnh: “Trước kia không thấy cô bình tĩnh như vậy bình tĩnh nha, sao rồi, sợ cô ta ư?” Ngữ khí mang đầy sự khiêu khích.
“Tôi đây không thích bất hòa cùng cẩu nha.” Dương Miên Miên tự giác cảm thấy sự bình tĩnh của bản thân cao hơn Trâu Dịch không ít, đột nhiên có một loại cảm giác thỏa mãn quỷ dị dâng trào: “Còn anh, tính tình lại trở nên kém hơn lúc trước rồi..”
Vốn dĩ cho rằng Trâu Dịch sẽ nổi bão, không nghĩ tới hắn trầm mặc trong chốc lát, hỏi lại: “Tính tình tôi thật sự rất kém sao?”
Dương Miên Miên liế nhìn hắn ta, chậm rãi trả lời: “Bạn trai tôi chưa bao giờ cảm thấy tính tình tôi kém, anh ấy nói tôi rất tốt.”
Trâu Dịch lại trầm mặc trong chốc lát, sau đó khinh bỉ Miên Miên: “Khoe khoang.”
“Tôi đây là an ủi anh đó.”
“Cô không cảm thấy cô nhảy giai đoạn à?”
Dương Miên Miên cũng lấy một bộ dạng "khinh bỉ" đáp lại: “Còn vòng vo làm gì, anh không phải muốn hỏi là tính tình anh quá kém nên mới chia tay tên tra nam kia, nên tôi trực tiếp nói chi anh luôn còn gì, một người nếu đã thật sự thích anh sẽ không lấy loại lý do đấy đâu. Cái gì mà tính tình quá kém, tính cách không hợp, không có đề tài chung gì gì đó đều là lấy cớ mà thôi, anh lại còn mắc mưu người ta, xem có ngốc không cơ.”
Trâu Dịch thở dài, tự nhẩm trong đầu không được tức giận, không được tức giận, nhưng cũng chả làm được, liền quát: “Biến liền đi, cô nói ai ngốc?”
“Có nói anh đâu.” Dương Miên Miên bình tĩnh mà uống nước: “Anh tưởng bỏ gian tà theo chính nghĩa bẻ thẳng sao?” Cô hỏi như vậy đương nhiên không phải tin đồn vô căn cứ, di động của Trâu Dịch đã đem hắn bán đứng rồi, nó nói hắn ngày hôm qua đáp ứng cha mẹ đi xem mắt thử.
Trâu Dịch chắc do không có bạn bè thân thiết để thổ lộ, cư nhiên lại nói những lời nói thật với Miên Miên: “Tôi vốn còn muốn đem hắn ta về nhà ra mắt, mẹ tôi nói rằng bà cảm thấy tình cảm giữa nam nhân với nam nhân không quá an toàn, không đáng tin tưởng, tôi còn khăng khăng muốn chứng minh chi bà xem, nhưng giờ, có phải là tôi đã sai rồi đúng không.”
Dương Miên Miên đỡ má nhìn hắn: “Anh đối với sự lựa chọn của bản thân sinh ra nghi hoặc?”
Trâu Dịch không hé răng, cả người thoạt nhìn đặc biệt suy sút.
Dương Miên Miên lại hỏi: “Anh là lưỡng tính sao?”
“Tôi chỉ thích nam nhân.”
“Vậy anh kết hôn làm gì?” Dương Miên Miên nghĩ mãi nghĩ hoài, nghĩ cả trăm lần vẫn không ra:" Cùng với người mà mình không thích bước đến con đường hôn nhân, đôi bên đều không hạnh phúc đâu.”
Câu nói kia của cô làm Trâu Dịch rất ngạc nhiên: “Tiểu muội muội, cô thật đơn thuần, trên thế giới này, vợ chồng kết hôn phu thê không nhất định đều là bởi vì tình yêu.”
Dương Miên Miên đang muốn cãi lại, lại thấy Tiết Thiệu đã đi tới, vặn mở nắp một chai nước, uống mấy ngụm, nhìn Trâu Dịch chậm rãi nhăn đầu lông mày: “Phát sinh chuyện gì à?”
Trâu Dịch không biết vì điều gì, đối với Tiết Thiệu như muốn nói lại thôi: “Không có việc gì.” Dương Miên Miên nhìn bọn họ một cái, cảm thấy này không khí thật vi diệu, vi diệu đến độ cô không biết mình có nên chen vào một câu không nữa.
Ai biết Trâu Dịch lại rất nhanh dời đề tài: “Dương Miên Miên, người đàn ông của cô vừa gọi điện nói anh ta không thể tới đón cô, còn bảo tôi phải hoàn chỉnh đem cô về nhà đấy, đi thôi.”
Dương Miên Miên một chút cũng không kỳ quái, Kinh Sở bên kia nếu không gặp án lớn, có thể đúng giờ tan tầm, nhưng khi án tử tới rồi trên cơ bản mặt cũng khó thấy, cô cũng quen rồi: “Được, đi thôi.”
Tiết Thiệu có xe cùng tài xế riêng, đường về lại nghịch với Trâu Dịch, hơn nữa lúc hắn chuẩn bị đi có nhận một cuộc điện thoại, thanh âm mơ hồ truyền đến có vẻ là giọng của một nữ nhân.
Trâu Dịch cũng nghe thấy, nhịn không được lải nhải hai câu: “Cậu cùng cái gì Sầm Oanh Oanh chính là gặp dịp thì chơi, phối hợp một chút, nhưng đừng quá nghiêm túc.”
Tuy rằng vấn đề vòng vo luẩn quẩn này mới được đề cập đến không lâu, nhưng Dương Miên Miên lại sớm đã hiểu loại sự tình buộc chặt lăng xê này, người trong mắt người khác có vẻ ân ái lại chưa chắc ân ái, người làm người khác cho rằng họ là oan gia đối đầu đến chết cũng chưa chắc có thù oán, thật thật giả giả, kỳ ảo, cái gì cũng không phải là thật, đặc biệt là cảm tình.
Nhưng Tiết Thiệu quay đầu lại, nhìn Trâu Dịch hơi mỉm cười: “Cậu đối với tôi còn chưa đủ yên tâm sao?”
Trâu Dịch ngẫm lại cũng đúng, liền đại phát từ bi phất tay để hắn đi gặp dịp thì chơi, đến Dương Miên Miên cũng ở trong lòng thầm thắp nén nhanh cầu nguyện cho Tiết Thiệu một lần.
Ngồi ở trong xe Trâu Dịch, cô nhịn không được mở miệng: “Tiết Thiệu là người khá tốt.”
“Làm gì, coi trọng hắn ta?” Trâu Dịch một mở miệng liền phun nọc độc: “Tuy rằng tôi biết A Thiêun nhà chúng tôi mị lực siêu lớn, nhưng hắn không phải là người cô có thể với, hết hy vọng đi là vừa.”
Đối với người quen, Dương Miên Miên cũng không cần bình tĩnh: “Phi, bạn trai tôi mới là tốt nhất!”
Trâu Dịch yên tâm, bắt đầu mãnh khen: “A Thiệu đương nhiên được rồi, tôi quen biết cậu ấy mười mấy năm, lúc tôi mới bắt đầu làm người đại diện, cậu ấy là người đầu tiên tôi dẫn dắt.” Hắn tỏ vẻ đắc ý cực độ, không phải mỗi một người đại diện đều có thể mới lần đầu tiên liền mang ra một cái ảnh đế, ban đầu là hắn dẫn Tiết Thiệu, nhưng sau đó lại là thành tựu của Tiết Thiệu dẫn hắn.
“Anh ta vẫn luôn không kết hôn?” Dương Miên Miên ám chỉ. Trâu Dịch lại tỏ vẻ đương nhiên: “Kết hôn mang đến hậu quả có tốt có xấu, nếu không phải chân ái hoặc là có lý do đặc biệt tốt, còn không bằng như bây giờ, hơn nữa tôi cảm thấy a Thiệu hiện tại chính thuộc về sự nghiệp, hắn còn có nhiều hơn cơ hội, thật sự tôi cũng không tán thành nếu cậu ấy kết hôn.”
Cũng đúng, giới giải trí nam nhân không kết hôn cũng không ít, Trâu Dịch khẳng định không có nghĩ tới một loại khả năng khác.
Dương Miên Miên quyết định đổi một góc độ khác: “Tôi thì cảm thấy là, anh chỉ mới gặp phải một tên tra nam, cũng không thể tỏ vẻ tất cả nam nhân khác đều là tra nam nha, như bạn trai tôi, siêu tốt”
“Để hắn cho tôi?” Trâu Dịch liếc Miên Miên, trước đây hắn có gặp qua Kinh Sở một lần, nói thực ra thì tâm cũn hơi động, nhưng là hắn vẫn có nguyên tắc, không đem thẳng nam bẻ cong.
Dương Miên Miên lúc này mắng: “Anh dám thử xem!”
“Hừ! Vậy cô còn giới thiệu làm cái *beep* gì.”
“Vậy anh thật sự muốn từ bỏ sao?”
Phía trước đèn xanh đã snags, nhưng chiếc xe đậu trước vẫn còn chưa đi, Trâu Dịch có điểm bực bội ấn ấn kèn: “Dương Miên Miên tôi và cô nói, chuyện này không đơn giản nhue các người vốn tưởng, hiện tại trên mạng mỗi người bán hủ, đại gia diễn mấy trò như bao nuôi tiểu tam bị đưa tin còn chưa tin được, không mấy cái là thật sự.”
“Kia cũng không nhất định mà.”
“Thực sự cũng không hẳn, nhưng trên cơ bản vẫn đúng, đại gia chơi thì cũng chỉ là chơi, cuối cùng vẫn là ai về nhà nấy, kết hôn sinh con, Miên Miên à tôi nói với cô, sống một đời này thật không dễ dàng.” Trâu Dịch cuối cùng thốt ra một câu nghe rất trầm trọng, không phải tự mình trải qua sẽ không có cách nào có thể đúc kết được, lời hắn nói chỉ là bất đắc dĩ.
“Cô đấy, đừng thấy thời đại bây giờ tiến bộ hơn chút, nhưng người có thể quang minh chính đại nói ra được có bao nhiêu, Nam Khang Bạch Khởi còn không phải nhảy sông, Trương Quốc Vinh cuối cùng không phải cũng nhảy lầu sao, để ý ai, yêu ai cũng không phải không có nhưng hiện thực quá khó nhằn rồi, tôi cũng từng nghĩ muốn tìm một người khác, không yêu cầu nhiều, chỉ hi vọng hắn có thể cùng tôi kết tóc trọn đời mà thôi.” Trâu Dịch nói nói hốc mắt liền đỏ lên, “ Sao biết lại khó như vậy, tôi vốn dĩ muốn kiên trì đến cuối, nhưng rồi thì sao, con mẹ nó hiện tại giống như là cái chê cười, hắn xem tôi như một trò đùa, nói kết hôn liền kết hôn, đậu má cùng lắm thì tôi đây cũng kết hôn, có gì to tát.”
Dương Miên Miên có một loại cảm giác cùng chị em khuê mật tâm sự, quá vi diệu, cô với tay lấy khăn giấy qua, bị Trâu Dịch rống lên: “Tôi không khóc!”
“……” Cô nói có lệ: “Được rồi được rồi, anh có không khóc chỉ là bị hạt cát nhỏ tẹo bay vào mắt thôi, thế được chưa.”
Trâu Dịch hít hít mũi, phát hiện nước mũi đang chảy ra, chỉ đành giật lấy khăn giấy từ tay Miên Miên lau sạch, Dương Miên Miên cho rằng hắn sẽ lại đau lòng mắng tra nam tiếp, không nghĩ tới hắn trầm mặc trong chốc lát lại nói: “Kỳ thật cũng không thể toàn trách hắn.”
Hắn cùng người trong nhà cãi nhau hai lần, một lần bởi vì sau khi tốt nghiệp khăng khăng đi làm người đại diện, cự tuyệt công việc được cha mẹ an bài, lần khác chính là xuất quỹ, làm cha hắn tức giận đến độ tuyên bố từ nay đoạn tuyệt quan hệ cha con.
Lúc ấy hắn đã cùng tên tra nam kia ở một chỗ, tự cho là có tình yêu, cha mẹ có hiểu hay không không hề quan trọng, chỉ cần bọn họ có thể ở bên nhau, hết thảy đều là đáng giá.
Lúc ấy, thật là quá ngốc, một thời niên thiếu cuồng dã, tự cho mình là dũng sĩ bảo vệ tình yêu, ánh nhìn thế tục chẳng nề hà, một quãng trời thanh xuân đầy nhiêth huyết, thề không quay đầu lại.
Nhưng một năm lại một năm nữa, hoa nở hoa lại tàn, chẳng sợ đã từng thật tình yêu nhau quá sâu, cũng thắng không nổi hiện thực tàn khốc tra tấn, đến cuối cùng, quãng thời gian đã từng phấn đấu quên mình vì tình yêu rốt cuộc lại biến thành một hồi ức đáng chê cười, hắn có thể trách ai được? Đây là do chính hắn lựa chọn, hơn nữa còn mạnh miệng nói: “Tuyệt không hối hận”, giờ nhận quả đắng chỉ có thể tự mình nhắm mắt nuốt xuống.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]