Ngay từ đầu, Dương Miên Miên đã từ bỏ ý định đối đầu với tên Ngô Chí Hoa. Trong tay hắn có súng, lại là đàn ông, nên dù gì thì gì cô vẫn nằm thế yếu.
Muốn thắng chỉ có một cách duy nhất là tự tìm một phương thức khác, có thể đánh một lần là thắng, hiện tại toan tính trong đầu cô là chính tìm được cơ hội ấy.
Cơ hội chỉ dành cho những người có sự chuẩn bị .
Trong quá trình chờ đợi đó, Dương Miên Miên nghe thấy tiếng khẩu súng lục 92 của Hạ Tuyền mắng chửi cây súng tự chế của tên Ngô Chí Hoa như tát nước. Mắng nó nối giáo cho giặc, cấu kết với kẻ xấu, sau này chết không nhắm mắt, chửi mắng một cách thậm tệ, toàn bộ ngôn từ thô tục nhất văng ra như mưa bão, khiến Dương Miên Miên học thêm được không ít từ mới.
Đúng là tính khí của mấy ‘tay vũ khí’ này không ổn tí nào. Dương Miên Miên tựa đầu lên đầu gối ngẫm nghĩ … nhưng súng của Kinh Sở trước nay chưa từng chửi thề (đừng hỏi vì sao cô biết chuyện này),vì vậy cô nghĩ đồ vật cũng theo tính tình của chủ nhân mà thôi.
Có thể khẳng định một điều Hạ Tuyền là một cảnh sát nóng tính, thích chửi thề nhưng đầy chính nghĩa, đáng tiếc anh đã nằm trong cốp xe, không còn hơi thở.
Lúc này súng tự chế của tên Ngô Chí Hoa bị mắng cho sắp khóc: “Thật sự … chuyện này đâu có liên quan gì đến tớ …(>﹏
Khẩu súng lục 92 bị nó đáp trả, nghẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-kha-nang-giao-tiep-dac-biet/1969724/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.