Phía đầu dây nhanh chóng nhận điện thoại, giọng Kinh Sở khá uể oải: “Alo!”
“Tôi là Dương Miên Miên!”, cô tự giới thiệu.
Kinh Sở đang chìm đắm trong vụ án, giật mình: “Miên Miên? Xảy ra chuyện gì sao? Em không sao chứ?”
Không trách anh khẩn trương như vậy, Dương Miên Miên quá xinh đẹp, dễ bị trêu ghẹo hoặc gặp phải tên biến thái.
“Anh có thể đến đây một chút được không?” Dương Miên Miên liếc nhìn chiếc túi màu đen, khóa chưa mở ra, cô không thể báo cáo với anh là nhìn thấy thi thể, “Có chút việc a.”
Kinh Sở do dự một chút, sau đó hỏi: “Em ở đâu, tôi lập tức chạy đến đó.” Trực giác của anh cho biết Dương Miên Miên không phải dạng cô gái ẻo lả, lúc nào cũng dựa dẫm người khác, nửa đêm gọi cho anh chắc chắn có chuyện gấp.
Vì lẽ đó anh không chần chừ, anh biết mình cũng cần có trách nhiệm.
Từ xa anh đã nhìn thấy cô cùng một con chó con ngồi chồm hổm ven đường ăn Oden, cô ăn đậu hũ không, còn chú cho con được miếng thịt. Ánh đèn đường mờ mờ, chiếu lên gương mặt của cô, thật đẹp. Đẹp như một bức tranh!
Kinh Sở bước tới, Dương Miên Miên ngẩng đầu nhìn anh, nuốt miếng đậu hũ còn trong miệng: “Anh đến rồi!”
“Có chuyện gì vậy?” Kinh Sở nhìn cô giống như không gặp chút rắc rối nào, hơi nhếch mày.
Dương Miên Miên ném cây tre xiên thịt, quay sang anh, chỉ chỉ vào chiếc túi đen: “Anh xem đi”, rồi lại cúi đầu nhìn chú chó con, “Đây là chú cảnh sát rất tốt, mày cho chú xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-kha-nang-giao-tiep-dac-biet/128107/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.