Số 106 đường Xuân Phong, quận Quang Hoa, thành phố Tấn.
Hiếm khi nào tất cả thành viên của tổ sáu lại tụ tập ở công ty. Trong phòng khách ở tầng một, trợ lí Đàm, Vua Biển và Vua Bẩn, mỗi người cầm một tách cà phê trong tay, đứng vây quanh
hanh Không đang nhắm nghiền hai mắt mà lấy làm hiếu kì.
“Không ngờ đôi mắt chân thực của anh lại tiến hóa theo cách này.” Vua Biển thở dài.
Khoảng nửa tiếng trước, trợ lí Đàm bỗng nhắn anh đến công ty họp. Sau khi tới nơi, anh thấy Thanh Không cứ nhắm tịt mắt lại, không nhìn ai hết. Anh tò mò đi nghe ngóng thì mới biết dị năng của Thanh Không đã biến hóa, giờ cứ nhìn ai là người đấy hóa đá.
“Hồi trước anh nhìn ai là cũng thấy ghê tởm người ta, giờ anh nhìn ai người đó chết. Thanh Không, cuối cùng anh đã thành kẻ biến thái độc ác vẩn đục của thế giới rồi.” Vua Bẩn cười trên sự đau khổ của người khác.
“Hay để anh thanh lọc cái sự đen tối bẩn thỉu của chú nhé?” Thanh Không vốn đã rầu rĩ, giờ còn giả vờ nhìn sang Vua Bẩn.
Vua Bẩn phản ứng nhanh, né một phát, di chuyển ra xa ba mét.
“Đừng đùa nữa, gọi mọi người đến đây để bàn chính sự.” Trợ lí Đàm bực mình.
“Có việc gì thế?” Vua Biển cũng tò mò, anh vào tổ sáu được mấy năm, rất ít khi thấy trợ lí Đàm nghiêm túc như thế này, nhất là từ lúc Trần Sơ nhậm chức, sức chiến đấu của tổ sáu tăng vọt, gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-he-thong-boi-toan/2548514/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.