Tầng bảy???
Tại sao mình lại ở tầng bảy?
Lâm Xuân vô thức muốn bám vào đâu đấy, chân cô hơi oặt đi rồi: “Tôi… Tôi lên tầng sáu cơ mà?”
Linh thể: “Ngươi lên tầng sáu, còn ta kéo ngươi lên đây.”
Lâm Xuân: “Tại sao?!”
Linh thể không trả lời, chỉ lẳng lặng nhìn cô chằm chằm bằng đôi mắt màu xanh sâu thẳm, nhưng chỉ lặng lẽ nhìn đăm đăm thế này cũng khiến Lâm Xuân không thể thở nổi.
Thoáng chốc, cô đã nhận ra được sai lầm của mình: “Vâng… Tôi xin lỗi, tôi to tiếng quá.”
Linh thể: “Không sao.”
Lâm Xuân lo lắng nuốt nước miếng, người cô căng thẳng, cô không biết vì sao người ta lại đưa cô lên tầng bảy, nhưng đây không phải điều quan trọng nhất, quan trọng nhất ở đây là cô phải nghĩ cách thoát khỏi đây.
Trên người mình có đá sức mạnh, chỉ cần rời khỏi kết giới ở tầng bảy, đi đến cửa ra là mình thoát được không gian con rồi.
Tay cô đang cầm thước run run, thâm tâm vạch kế hoạch. Kết giới ở ngay sau lưng cô, cực kì gần, gần đến nỗi cô chỉ cần lùi ra sau một bước là thoát khỏi kết giới, mà thước của bậc hiền triết cũng đã được kích hoạt kĩ năng, vậy nên chỉ cần khống chế đối phương một giây, hoặc không đến một giây, tích tắc thôi cũng được, chỉ cần để cho cô bước ra ngoài là được.
Lâm Xuân hít sâu một hơi, lại ngẩng đầu lên, bắt đầu đặt câu hỏi: “Anh biết điều hoà nhà tôi tốn bao nhiêu tiền không?”
Linh thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-he-thong-boi-toan/2548353/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.