Trong rừng phong.
Hề Tịnh Tuyền đứng trước một gốc cây, từng chiếc lá phong rực đỏ rơi lả tả bên người.
Cảnh đẹp, người đẹp, tô điểm cho bức tranh thêm lộng lẫy.
"Hề cung chủ."
Không lâu sau, Quân Thường Tiếu đã tới.
"Quân chưởng môn."
Hề Tịnh Tuyền xoay người, cười nói:
"Ta mời ngươi đến, có phải có hơi đường đột không?"
Hai người cách nhau chỉ có vài mét.
Nam thì khôi ngô tuấn tú, nữ thì quốc sắc thiên hương, chung quanh lá phong rơi đầy như thác đổ, khung cảnh quả thật nên thơ.
Quân Thường Tiếu nói:
"Sao lại thế chứ."
Hề Tịnh Huyền mân mê một chiếc lá rơi trên bờ vai, nói:
"Ta nghe đệ tử nói đây là một khu rừng lá phong."
"Ừm."
Quân Thường Tiếu đáp.
Hề Tịnh Tuyền nói:
"Phong cảnh nhất định rất đẹp, chỉ tiếc là bổn cung không thể nào thưởng thức."
Lời nói có phần đa cảm.
Đứng đằng xa, đám người Lệ Nhi và đệ tử thấy thế, tức thời trở nên trầm lặng.
Quân Thường Tiếu nói:
"So với phong cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-cuong-tong-quan-thuong-tieu/1048062/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.