Sau khi các đệ tử Thiết Cốt Phái trải nghiệm thần khúc tuyệt diệu, ai ai cũng tinh thần sảng khoái, cho dù tu luyện vất vả cả ngày cũng không thấm mệt bao nhiêu.
Tất cả nhờ có thần khúc tuyệt diệu, không chỉ có thể tạo bầu không khí, mà còn có thể tạo tinh thần hưng phấn.
Sau khi tập thể dục buổi sáng kết thúc, Dạ Tinh Thần ngồi ở một góc cây, hai tay ôm đầu, trong lòng gào thét:
“Bổn đế đã làm gì thế này? Rốt cuộc ta đã làm gì thế này?”
Tôn nghiêm còn đâu? Khí phách ở đâu?
Cứ nghĩ đến chính mình đứng trước nơi đông người vừa hát vừa nhảy, hai mắt Dạ Tinh Thần lại đỏ hoe, hận không thể đào một cái lỗ để chui xuống.
“Á á…!”
Dạ Tinh Thần càng nghĩ đến lại càng thấy nhục nhã, ngửa cổ lên trời hét to.
“Vèo!”
Một quả bóng đột ngột bay đến, góc độ vô cùng hiểm.
“Soạt!”
Dạ Tinh Thần hơi nghiêng người, quả bóng bay vụt qua mặt hắn. Trong lòng kinh thường nói:
“Ta đã không còn là ta của mấy hôm trước nữa rồi.”
“Sư đệ, cẩn thận đằng sau!”
Tô Tiểu Mạt hét lên.
Dạ Tinh Thần giật mình theo bản năng quay lại thì nhìn thấy quả bóng vừa rồi đạp vào tường rồi theo đàn hồi bật quay lại.
“Bốp!”
“Rầm!”
Dạ Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-cuong-tong-quan-thuong-tieu/1047846/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.