Chương trước
Chương sau
Ngay sau khi tôi nhận ra việc phân tích cũng vô ích và nhanh chóng quay lại với hiện thực, một bức tường năng lượng màu cam dần mọc lên từ dưới đất và bám sát vào hang động. Khi bức tường cai lên và bao lấy trần hang, chúng tập hợp về chính giữa ma pháp trận và kết nối với nhau, tạo thành một mái vòm màu cam hoàn chỉnh.

Cùng lúc, các thằn lằn to lớn hạng B lóe lên ánh sáng cùng màu với bức tường trước khi biến mất. Chà, tôi cũng chả biết bây giờ họ ở đâu...Bỗng, đồng tử tôi co rút lại. Quay đầu nhìn về một hướng cố định, tôi phát hiện một lượng sát khí dồi dào đang tuôn trào. Mỉm cười, tôi nghĩ :"Đến rồi nhỉ ? Hãy bắt đầu buỗi biểu diễn nào, một buổi biểu diễn đẫm máu."

Từ xa xa, một số lượng khổng lồ tồn tại dần dần lộ diện. Có con người, elf, orc, orge, quái vật,... và rất nhiều loài chỉ có trong các tiểu thuyết fantasy kiếp trước của tôi. Trong số đó, với giác quan mạnh mẽ của mình, tôi liền nhận ra 5 kẻ với sức mạnh vượt trên tất cả. Heh, thông tin sai nhỉ. Số lượng thấp hơn chúng ta...Chà, thật ra thì theo một nghĩa nào đó thông tin đã đúng. Mà...cũng đến lúc vạch trần sự thật rồi.

"Này, Venegancer, ngươi định diễn kịch bao lâu nữa ? Và ta sẽ phải đóng vai cừu non không biết gì trong kế hoạch của ngươi đến khi nào ?"

Cao giọng, tôi nhìn về phía Immortal Crimson Wrath, hỏi. Nghe thế, hắn ta bỗng cười lên. Hắn cười lớn lắm, cười điên cuồng.

"Ngươi nói gì thế ? Ta không hiểu."

Với ánh mắt thương hại cùng căm thù, ba Tứ Đại Cận Tướng còn lại cùng Lika nhìn về phía hắn, Đại tướng là người đại diện lên tiếng :

"Cậu không cần giả vờ nữa, chúng ta biết cả rồi."

-----------------------------------------------------‐------------------

Một tiếng trước...

Bằng Thần giao cách cảm, tôi ngầm liên lạc với Gideon :

"Này, Gideon, là tôi, Osiris."



Là một chủng cực hiếm, cậu ta lập tức nhận ra kĩ năng mà tôi sử dụng, thứ mọi chủng cực hiếm đều có.

"Chuyện gì thế ?"

"Hehe, không cần giấu nữa, tôi biết cậu cùng Venegancer đã phản bội chúng tôi."

Ngay lập tức, ánh mắt mở to của Gideon hướng về phía tôi, kẻ đã hòa vào đàn thằn lằn cách xa những nhân vật quan trọng. Sở dĩ cậu ta làm được là do nhìn thấy sợi mana kết nối do Thần giao cách cảm tạo ra. Trong lòng cười khẩy vì bước đầu của kế hoạch đã thành công, tôi nói :

"Sở dĩ cậu cùng Venegancer tới trễ là vì sắp đặt những cạm bẫy ở chiến trường đúng chứ..."

Đúng, hai thằn lằn đến trễ là họ.

"...Một người bạn của tôi, người vô tình làm nhiệm vụ đã phát hiện ra hai người do sức mạnh đặc thù của cậu ta..."

Đó là Lie và Leo. Nhờ có Ma lực ma nhãn, cậu ta có thể nhìn xuyên qua các skill tàng hình thông thường cũng như vài rune bẻ cong mana cấp thấp. Do đó, cậu ta đã vô tình phát hiện hai người đó.

"...Vốn dĩ nhiêu đó chưa đủ để tôi kết tội cậu, tuy nhiên, tôi đã nhận ra hành động phản bội của Venegancer từ lâu, do các nhiệm vụ sai thông tin trầm trọng có thể dẫn đến kết quả thảm khốc mà hắn ta giao phó, cũng như trong một lần làm nhiệm vụ, tôi vô tình gặp hắn ta đang giao dịch với một con người nên kết quả khá rõ ràng."

Tất nhiên, sự "vô tình" đó do tôi sắp đặt. Tôi đã cố ý để lại nhiều rune quan sát khắp các hang động vào những lối đi nhỏ với kích thước vừa đủ cho Venegancer đi vào. Nếu thiếu rune, tôi sẽ phá vỡ và đánh sập chúng. Sau vài ngày, tất cả những cái trong phạm vi bán kính cách thuộc địa từ 1km đến 1,5km đều bị tôi phá hủy. Sở dĩ tôi chọn khoảng cách đó vì chúng không gần Thuộc địa, dẫn đến dễ vô tình gặp các thằn lằn khác. Nếu là những kẻ bình thường thì không sao, nhưng nếu gặp những tồn tại ưu tú thì trận chiến sẽ kéo dài, báo động những thằn lằn tuần tra kéo đến.

Còn nếu ở quá xa sẽ gặp nhiều quái vật lang thang, những kẻ tránh lại gần Thuộc địa do bản năng hay trí thông minh. Vì vậy, mọi thứ đều nằm trong tính toán của tôi.

Và rồi, cộng với lời kể của Lie, tôi chắc chắn hắn ta là kẻ phản bội và chỉ vừa lôi kéo Gideon gần đây. Cậu ta cũng nhanh chóng nhận tội sau khi tôi thuyết phục và đầu thú với Lika bằng Thần giao cách cảm. Ngay sau đó, các cạm bẫy ngay lập tức bị trinh soát loại bỏ.



-----------------------------------------------------‐------------------

Trở lại hiện tại...

Sau khi nghe tình hình, Vengancer cười khẩy, nói :

"Thì ra ta đã bị nắm thóp, tuyệt ! Osiris đúng chứ, tuyệt lắm ! Nhưng...để bắt được ta, còn kém..."

Lời nói cũng cựu Tứ Đại Cận Tướng nhỏ dần khi thân thể hắn ta nhanh chóng tan ra, trở thành một bãi máu nhỏ. Từ chỗ quân địch đang kéo đến, tôi bỗng cảm nhận được một sự tồn tại mạnh mẽ khác. Phóng Độc ma nhãn ra xa, đó là một vũng máu đang từ từ trồi lên, hình dạng dần được tạo thành, cuối cùng lớp bên ngoài tan đi, chảy xuống, lộ ra hình dáng Venegancer từ bên trong.

Tiếng cười của hắn vang vọng khắp hang động khổng lồ, với âm thanh mạnh mẽ, hắn quát :

"Bây giờ là 6vs5, thế nào hả, Osiris ?"

"Ồ, ta có nói bên chúng ta chỉ có 6 kẻ mạnh nhất tính cả ngươi khi nào hả ? Lie, đến lúc bắt đầu buổi trình diễn rồi !"

Từ trong đàn, một bệ đá dần cao lên, trên đó là một thằn lằn màu trắng tuyết với rune bảy sắc, Lie ! Hào quang của cậu ta được giải phóng hoàn toàn, tỏa sáng giống như một ngôi sao rực rỡ.

"Ừm, hãy bắt đầu vẽ nên những nét đầu tiên của bức tranh vĩ đại này."

"Chà, bây giờ là 6vs6 rồi đấy, Venegancer, hay ta nên nói...Puberty Bloody Berserker Lizard !"

Trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị, tôi nói. Sau khi bắt được hắn, hãy kiểm tra xem giả thuyết của tôi có đúng không nào, hehe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.