Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Chung Thành Thọ không lập tức trả lời đề nghị của Đàm Văn, bởi đầu tư và thu mua là hoàn toàn khác hẳn nhau.
Nếu đầu tư, Tinh Đằng vẫn là công ty của Chung Thành Thọ, nhưng nếu bị mua lại, công ty e rằng sẽ lập tức thay tên đổi chủ.
“Đàm tổng, không còn cách nào nữa sao?”
Sau khi suy nghĩ một hồi lâu, Chung Thành Thọ rõ ràng đã đưa ra quyết định nên quay ra hỏi Đàm Văn.
Đàm Văn lắc lắc đầu, vô cùng thành thật nói: “Chung tổng, việc này ông cũng biết rõ mà, với quy mô và sự phát triển của công ty Tinh Đằng hiện nay, nếu đầu tư thì không có ích lợi gì cho công ty chúng tôi, cho dù chúng tôi muốn thu lợi thì ít nhất cũng phải cần năm năm mới có thể.”
“Vậy được rồi, tôi đồng ý. Nhưng anh cần phải đồng ý với tôi một yêu cầu” Chung Thành Thọ không nghĩ nhiều nữa mà trực tiếp đồng ý.
Bởi Chung Thành Thọ biết, những gì Đàm Văn nói là sự thật, Tinh Đằng hiện nay là một miếng sườn gà, nếu không có món nợ kia người đầu tư chắc sẽ có, nhưng với món nợ không nhỏ kia lại khiến người đầu tư rút lui.
Những công ty lớn có khả năng đầu tư về cơ bản là không thèm để ý đến công ty nhỏ như Tinh Đằng, nếu thu mua thì lại càng không thể, bởi hoàn toàn không cần thiết. với những công ty nhỏ thì lại bị khoản nợ sáu triệu kia chắn ngoài cửa, vì thế, những ngày qua Chung Thành Thọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-tri-nang/4477669/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.