Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Trên mặt Đỗ Thanh Vũ hiện lên nụ cười rất tự tin.
Trong lòng Đỗ Thanh Vũ bỗng nhiên có cảm giác trống rỗng. Nhưng có khẩu súng trong tay, Đỗ Thanh Vũ lại vẫn còn niềm tin tuyệt đối, cho dù Đỗ Thừa có mạnh thế nào đi nữa, Đỗ Thanh Vũ cũng không tin Đỗ Thừa có thể thoát khỏi viên đạn này, vì thế, thấy Đỗ Thừa bước về phía mình, Đỗ Thanh Vũ quyết định sẽ ra tay.
Quan trọng nhất là, Đỗ Thanh Vũ hắn đã không còn đường lui nữa rồi.
“Đi tìm chết đi, đồ con hoang!”
Lòng súng ngắm ngay thẳng đầu Đỗ Thừa, khóe miệng Đỗ Thanh Vũ hiện lên nụ cười không thể lạnh lùng vô tình hơn, ngón tay đã ấn vào cò súng.
Tiếng “bang” vang lên, trong lòng súng đen ngòm kia bay ra một làn khói mỏng manh, ngay sau đó, một viên đạn như sao băng bay về phía Đỗ Thừa.
Tiếng vang kia, giống như là quỷ Dạ Xoa của âm phủ đên đòi mạng, đồng thời cũng lấy đi linh hồn của tất cả mọi người ở đó.
A Tam, Đại Cương, Nữ Vương và A Cửu, sắc mặt của bốn người đều thay đổi rõ rệt, lúc Đỗ Thanh Vũ cầm súng lên, bọn họ đã biết sự việc không ổn rồi. mặc dù bọn họ đều biết thực lực của Đỗ Thừa rất mạnh, nhưng dù có mạnh hơn thế cung không thể nào thoát khỏi tốc độ của đạn, vì vậy, lúc tiếng súng vang lên, cả bốn người đều có cảm giác như linh hồn mình đã bị ai lấy đi.
Người duy nhất không như vậy chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-tri-nang/4477667/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.