Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Lý Ân Tuệ đưa hắn tới một quán bar.
Tuy quán bar ở Paris có phong cách không giống các quán bar khác trong nước, tràn ngập không khí lãng mạn, nhưng đối với Đỗ Thừa, điều đó không quan trọng. Quan trọng là Lý Ân Tuệ tìm hắn có mục đích gì.
“Đỗ Thừa, có phải anh rất tò mò tại sao đột nhiên tôi gọi anh tới Paris đúng không?”
Sau khi ngồi xuống, Lý Ân Tuệ gọi một bình rượu vang đỏ, vừa tự tay rót cho Đỗ Thừa một ly vừa hỏi.
Đỗ Thừa gật đầu không chút giấu diếm.
Nhìn Đỗ Thừa gật đầu, cô có chút trách móc: “Thực ra qua điện thoại cũng có thể nói được, nhưng ai bảo anh chẳng bao giờ chịu gọi cho tôi, nên tôi cố ý để anh tới Paris một chuyến”.
Nghe Lý Ân Tuệ nói vậy, Đỗ Thừa nhất thời cũng không hiểu là chuyện gì.
“Hừ, xem sau này anh dám đến điện thoại cũng không thèm gọi cho tôi, không chút gì nhớ đến tôi hay không?” Lý Ân Tuệ tựa như tức giận, hướng Đỗ Thừa gặng hỏi.
Đỗ Thừa thành thật nói: “Đâu có, chỉ là gọi điện cho cô thì biết nói gì”.
“Không biết nói gì thế là không gọi đúng không?”
Lý Ân Tuệ càng nói càng hăng, nhưng có vẻ cô tự thấy mình hơi kích động nên bật cười, thực ra đến bản thân cô cũng không biết tại sao cô lại nói như vậy, chỉ là sau khi nói ra, thấy lòng thoải mái hơn nhiều.
Nhìn Đỗ Thừa có chút lúng túng, cô liếc nhìn hắn rồi vô cùng đắc ý: “Thôi dẹp lời tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-tri-nang/4477635/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.