Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Chụp ảnh thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng mà đây cũng là một môn nghệ thuật. Có thể thông qua những thủ pháp khác nhau để chụp một người hoặc là một vật đặc biệt, cũng không phải đơn giản chụp ảnh là xong, nếu quả thật như thế, Hoàng Thanh và những nhà nhiếp ảnh này chỉ sợ sớm đã phải đổi nghề chứ không có cơm mà ăn
Qua thái độ và cách xưng hô của Đàm Văn đối với Đỗ Thừa, Hoàng Thanh hiểu rằng Đỗ Thừa tựa hồ mới chính là ông chủ, nhưng mà, cái này cũng không thể làm Hoàng Thanh có cảm giác không tin vào Đỗ Thừa
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của đối phương, Đỗ Thừa chỉ mỉm cười, sau đó khách khí nói: “Tôi thử một chút, vừa vặn anh có thể nghỉ ngơi một chút, có lẽ đợi lát nữa anh tiếp tục chụp có lẽ sẽ tốt hơn”.
“Vậy được rồi.” Hoàng Thanh thấy Đỗ Thừa khách khí như thế, cũng không giằng co gì nữa, đành phải lấy carmera trước ngực xuống sau đó đưa cho Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa nhận máy ảnh đến xem, Hoàng Thanh trên cơ bản có thể khẳng định Đỗ Thừa tuyệt đối là mọt người ngoại đạo, trong khoảng khắc đó, Hoàng Thanh thậm chí còn xúc động giữ chiếc máy ảnh lại, để tránh Đỗ Thừa đến lúc đó chụp loạn lên hưởng tới mỹ cảm của Cố Tư Hân.
Chỉ là, sau khi máy ảnh tới tay Đỗ Thùa, Hoàng Thanh lại phát hiện cả người Đỗ Thừa như đã thay đổi, bất luận là thần sắc và thủ pháp cầm carmera thế nào đều vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-tri-nang/4477603/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.