Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Trong phòng bệnh, Chung Luyến Lan đang cẩn thận chăm sóc cho mẹ Đỗ Thừa. Mấy ngày nay cô luôn học hỏi Tô Tuệ, cho dù Tô Tuệ không có ở đó thì một mình cô bây giờ cũng có thể chăm sóc mẹ Đỗ Thừa rồi.
“Ừm! Dì Tuệ đâu rồi?” Đỗ Thừa nhìn căn phòng một lượt, không thấy Tô Tuệ ở đó bèn hỏi một câu.
“Hôm nay con gái dì Tuệ trở về nên dì ấy đi tới bến xe đón con gái rồi” Chung Luyến Lan đang xoa bóp cơ thể cho mẹ Đỗ Thừa, những việc này trước kia vốn đều do ĐỗThừa làm nhưng nay đều do Chung Luyến Lan một tay đảm nhận.
“Ồ…!”
Đỗ Thừa tính khoảng thời gian còn lại, từ giờ tới kỳ nghỉ hè cũng không xa nữa, anh cũng không nói gì thêm.
Sau khi ngồi xuống một bên, ĐỗThừa nhìn dáng vẻ tận tâm của Chung Luyến Lan, rồi hỏi một câu: “Thế nào rồi? Có quen không vậy?”
Đỗ Thừa mấy ngày nay tuy có hay tới bệnh viện nhưng lai rất ít có cơ hội đụng mặt với Chung Luyến Lan, bởi vì khi Đỗ Thừa tới thường là tầm mười hai giờ trưa tới hai giờ chiều, sau đó lại đi tới Hoàng Phổ hội sở, hơn nữa có khi gặp Chung Luyến Lan thì cũng có mặt Tô Tuệ ở đó nên thường cũng chẳng nói chuyện với nhau.
Chung Luyến Lan ăn mặc rất giản dị, áo T-shirt giá rẻ cùng với quần jean, tuy nhiên những thứ đó mặc lên người cô trông lại rất đặc biệt, có người cần quần áo để làm đẹp, nhưng cũng có người sinh ra lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-tri-nang/4477573/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.