Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Nhớ đến biểu tình của Diệp Mỵ lúc trưa, lại nhớ đến ánh mắt gọi hồn cùng thân thể hấp dẫn của Diệp Mỵ, trong lòng Đỗ Thừa đã là một mảnh lửa nóng, chẳng qua ở mặt ngoài Đỗ Thừa vẫn là một vẻ nghiêm túc cùng Chung Tuyết Hoa trò chuyện.
Chung Tuyết Hoa mặc dù là một bà chủ một gia đình nhưng bình thường cũng cực kỳ thích nghiên cứu các tác phẩm văn học nước ngoài, lại tinh thông ba môn ngoại ngữ, đã có thể xem là một người có học thức.
Đỗ Thừa tự nhiên là hợp ý, vô luận là dùng ngôn ngữ nước ngoài hay cái gì thi từ ca phú hay là tác phẩm nổi tiếng gì đó đều có thể nói được, Chung Tuyết Hoa đối với càng thêm hợp ý.
Diệp Mỵ thì tò mò mở to đôi mắt lúc bình thường thì tràn ngập câu hồn, nhưng hiện tại lại là thanh thuần động lòng người mà nhìn Đỗ Thừa Đỗ Thừa, khẽ nhếch miệng, vẻ mặt kinh hãi.
Diệp Mỵ thật sự là nghĩ mãi mà không rõ, trong đại não Đỗ Thừa rốt cuộc chứa cái gì, giống như không gì không biết, không gì làm không được, đây là chuyện mà Diệp Mỵ trước kia chưa bao giờ có thể chứng kiến.
Điều này làm cho Diệp Mỵ có một loại cảm giác không ổn, Đỗ Thừa giống như là một cái hắc động, nàng cố gắng tìm hiểu thì cách hắc động kia càng ngày càng gần, cuối cùng Diệp Mỵ nhiều khả năng sẽ bị hút vào hút vào bên trong trong hắc động, vạn kiếp bất phục.
Chính là, cô ấy lại vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-tri-nang/4477562/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.