Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Diệp Mi nằm ở bên cạnh Đỗ Thừa, cô bỗng phát hiện đã từ rất lâu rồi mình chưa có được phát tiết ra như thế này, bây giờ cô cảm thấy trong lòng thực nhẹ nhàng.
Diệp Mỵ nhẹ nhàng quay đầu, ánh mắt đã rơi vào khuôn mặt tuấn lãng và tràn ngập tự tin của Đỗ Thừa.
Nam nhân tự tin có thể nói là mười phần mê người, đặc biệt ánh mắt thâm thúy giống như ánh sao đêm của Đỗ Thừa để Diệp Mỵ bỗng nhiên có một loại cảm giác bị lạc trong đó, cũng may Diệp Mỵ cũng không phải tiểu cô nương bình thường, rất nhanh liền khôi phục lại.
"Đỗ Thừa, cám ơn cậu”.
Diệp Mỵ nhẹ giọng hướng phía Đỗ Thừa nói một tiếng cám ơn.
Cô tự nhiên biết Đỗ Thừa giúp mình cho nên căn bản là sẽ không thực sự tức giận, ngược lại là mười phần cảm kích.
"Không sao, thật ra tôi có thể hiểu cảm giác cô đơn này của chị" Đỗ Thừa lắc lắc đầu, ánh mắt cũng nhìn hướng về phía bầu trời đầy sao.
Không có bằng hữu, thân nhân duy nhất nằm ở trên giường bệnh, cô đơn của Đỗ Thừa thật ra so với Diệp Mỵ cũng không kém, hắn có thể nhận thức cái loại cô đơn tịch mịch này, thậm chí còn có một loại cộng hưởng.
Diệp Mỵ cũng đưa mắt nhìn bầu trời đầy sao, cô biết Đỗ Thừa không nói dối.
Hồi lâu sau Diệp Mỵ bỗng nhiên nói: "Thật ra chị cũng rất muốn tìm một người đàn ông đê gả đi nhưng mà đáng tiếc không có nhiều người chị ưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-tri-nang/4477546/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.