Dịch giả: Diệp Phi Hàn
Nguồn: tuchangioi
“Thực xin lỗi, Cố Tư Hân, ta không phải cố ý”
Tuy rằng ôm ấp giai nhân cảm giác thập phần sảng khoái, nhưng nếu ôm tiếp nữa, chỉ sợ cũng sẽ thành trư ca mất, cho nên sau khi đem 6 tên kia giải quyết, Đỗ Thừa trước tiên liền khôi phục quyền khống chế, sau đó một bên buông Cố Tư Hân ra một bên tràn ngập xin lỗi nói, dù sao đây là Hân nhi làm a .
“Không có quan hệ, vừa rồi nguy hiểm như vậy, ta biết ngươi muốn bảo hộ ta mà.” Cố Tư Hân mặt cười đỏ bừng, bất quá Cố Tư Hân cũng không có nửa điểm ý tứ trách tội Đỗ Thừa, bởi vì tình cảnh vừa xảy ra thật nguy hiểm, hơn nữa Đỗ Thừa cũng không có thừa dịp đó mà lộn xộn động tay động chân với nàng.
Mà tối trọng yếu là, lúc đó Cố Tư Hân phát hiện mình có cảm giác rất an tâm, Đỗ Thừa ôm ấp tạo cho nàng một loại cảm giác an toàn cực kỳ mãnh liệt, phảng phất cho dù trời có sập xuống, Đỗ Thừa cũng sẽ giúp nàng chống đỡ.
“Cám ơn.” Chiếm được thông cảm của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa liền nói tiếng cám ơn, sau đó mới chuyển ánh mắt xuống 6 tên đang bò dưới đất.
“Trở về nói cho hắn biết, muốn đối phó với ta thì có thể trực tiếp tới tìm ta, không cần sũ dụng những thủ đoạn gà mờ như vậy, người làm thì còn có trời thấy, cuối cùng có một ngày hắn sẽ nhận được báo ứng , phắng ngay.”
Đỗ Thừa trong lời nói tràn ngập lãnh ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-tri-nang/4477467/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.