Khách sạn này không xa hoa như cái trước, nhưng rất có phong cách.
Hoa viên, quán cafe, phòng trà, nhà sách, suối nước nóng thiên nhiên đều là những nơi rất yên tĩnh, còn lối đi thì như phòng triển lãm tranh, mang đến cho người ta mỹ cảm nghệ thuật vô tận.
Vốn là một nơi đủ an tâm nghỉ ngơi, nhưng giờ lại lan tràn mùi khói thuốc súng.
Khách sạn nằm trên sườn núi, đường lên quanh co tĩnh mịch, cảnh sắc rất dễ chịu, nếu dành để nghỉ dưỡng thì tuyệt tới không thể tuyệt hơn, nhưng nếu muốn phòng bị ám sát thì thực sự có hơi nan giải.
Địa hình quá phức tạp, Lương Thượng Quân vừa thấy vách núi bao quanh lập tức cau mày: “Chỗ này ai chọn vậy, vầy không phải tự tiễn mình vô miệng sói sao!”
Mustafa bất đắc dĩ cười nói: “Không phải tôi muốn sắp xếp vậy đâu, tại khách hàng cần gặp lần này hơi khó hầu, yêu cầu tiếp đãi cao về phẩm vị và chất lượng, nơi này là do anh ta chọn”
Lương Thượng Quân “xía” một tiếng: “Đúng là kẻ có tiền, khoái trò lấy tiền đốt mạng”
Lúc họ tới nơi, khách sạn đã bị giăng dây cách ly, nhân viên công tác và khách đều rút ra bên ngoài. Lương Thượng Quân mím chặt môi, tin tức anh nhận được là phát hiện nghi vật giống bom, giờ xem ra đã xác nhận là bom có sức công phá khá mạnh.
Cân nhắc từ tính an toàn, Mustafa tạm thời nán ở ngoài khách sạn, Lương Thượng Quân tiến vào đầu tiên.
Đi theo hướng dẫn lên tới tầng cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-luu-phong/1862651/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.