Lương Thượng Quân đá Ba Hoa một cước: “Lề mề cái gì! Đi mau!”
Ba Hoa lảo đảo nhảy một bước, xoa xoa mông tủi thân chạy tới trước tiếp tục dò đường. Hắn hơi do dự, không phải hắn nghi ngờ quyết định của Lương Thượng Quân và Bộ chỉ huy, chỉ là hắn thấy hơi bất an lạ thường…
Cứ cảm thấy sắc mặt của Đại đội trưởng Lương thoạt trông không tốt lắm, còn nữa, cú đá vừa rồi của anh cũng không còn khí phách bạt núi cái thế như trước nữa. Dù thần kinh của hắn còn thô hơn cái ống nước, nhưng đối với điểm này hắn vẫn phát hiện được.
Cung Trì theo sau lưng Lương Thượng Quân, mấy lần hắn muốn kêu Lương Thượng Quân nói chuyện, nhưng rốt cuộc vẫn không mở miệng được. Chuyện hắn để ý còn nhiều hơn cả Ba Hoa, nhưng trong đó có một tôn chỉ không được phép dao động, đó chính là lòng tin đối với sức phán đoán của Bộ chỉ huy.
Lương Thượng Quân nỗ lực làm đầu óc mình không thiếu dưỡng khí, anh không ngừng dùng phương pháp ám chỉ khiến mình duy trì sự tỉnh táo, đây giống như một kiểu thôi miên, cưỡng ép phong bế cảm giác mệt mỏi đang dần phóng đại lại. Anh ngày ngày thề thốt với Kỷ Sách rằng sẽ không để những triệu chứng này ảnh hưởng tới nhiệm vụ, bởi vậy kể từ bây giờ phải thử biện pháp khắc phục nó.
Ba người ai nấy ôm tâm sự riêng tiến bước, dọc dường bầu không khí khá tĩnh lặng.
Chỉ có ba người…Lương Thượng Quân dùng suy nghĩ để dời sức chú ý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-luu-phong/1862620/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.