Khi họ tới đây, thế giới này còn chưa cắn nuốt nhau như bây giờ, ở đây vẫn có con người. Nhưng quy tắc kỳ quặc của 20 thế giới lại làm họ hoang mang. Một lúc, máy gửi nhờ ‘lương tâm’ nói là họ có thể thế chấp ‘bạn bè’, không trả nổi tiền nợ thì có thể gán nợ bằng ‘bạn bè’. Song, nhấn xuống cái nút thì sẽ nhận được một triệu, nhưng phải trả bằng nhiều cái giá khác nhau. Khi khác, quy tắc của thế giới lại là tỉ lệ sự thật không thể vượt ngoài 20%, họ tuyệt đối không thể tin vào người khác.
Chỉ trong một ngày, họ đã kiệt sức, có người còn chết ở khi đường ranh giới cuối cùng của nhân tính đang bị khiêu chiến.
Cuối cùng, họ nhìn người khác bị cắn nuốt giữa sự bất đồng của quy tắc thế giới và biến thành một đám sương đen. Họ sợ tới mức không dám bước thêm bước nữa, trốn chui trong một hang núi không người.
Cả đám người muốn chết lại bị dọa sợ bởi vấn đề ‘tồn tại’ này.
“Rõ ràng tụi mình muốn tự tử mà, tại sao tới đây lại sợ chết?” Lão Tam ôm chân hỏi.
Bởi vì ngay từ đầu họ không biết rõ sự đáng sợ của ‘tử vong’, chỉ mới hiểu ra cho đến khi tận mắt nhìn thấy cái chết ở thế giới này. Kẻ không biết thì không sợ. Họ cũng không phải kẻ có tinh thần thép tới mức có thể khinh thường mọi thứ và thách thức quy tắc, họ chỉ là một đám mít đặc thôi.
Chỉ có một người vẫn giữ được vẻ bình tĩnh khi đối mặt với tử vong, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-duoi-vuc-sau/3979052/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.