Vừa nói xong, cả hai đều ngây ngẩn cả người. Từ Phóng Tình phản xạ nhanh hơn Tiêu Ái Nguyệt, thấy người kia muốn chạy liền giơ tay ném quyển sách bên cạnh vào đối phương, "Tiêu Ái Nguyệt, đời này tôi chưa từng thấy ai háo sắc hơn em."
Tiêu Ái Nguyệt khép hai tay thoải mái đón lấy quyển sách, sau đó tập trung nhìn mới phát hiện đó là một quyển kiểm tra, cô ngạc nhiên nói, "Ơ, Tình Tình, chị học cái này làm gì vậy?"
Từ Phóng Tình cười lạnh, "Em nghĩ ai cũng an phận thủ thường giống như em sao?"
Tiêu Ái Nguyệt nhất thời nghẹn lời, biết chị ấy đang giận nhưng vẫn không im miệng muốn dỗ dành, cô đảo mắt một vòng rồi cười cười ôm bàn phím đến trước mặt Từ Phóng Tình rồi quỳ xuống, "Em sai rồi, được chưa? Sau này em sẽ không nói nữa, a, không đúng, không có sau này nữa, cũng không nói gì nữa."
Tiêu Ái Nguyệt càng ngày càng thuần thục, trước kia, mỗi lần nhìn thấy bàn phím sẽ run rẩy, nhưng bây giờ lại chủ động quỳ xuống, không phải dụ ngọt thì là gì? Từ Phóng Tình không thích bộ dạng này, cô đứng lên, mặt không thay đổi nhìn chằm chằm người nọ, "Tiêu Ái Nguyệt, tôi đếm đến ba, nếu em không đứng lên, muốn quỳ thì đi ra ngoài mà quỳ, một, hai..."
"Không có ba." Tiêu Ái Nguyệt đứng dậy tiến lên một bước ôm lấy đầu của Từ Phóng Tình rồi hung ác hôn một cái, "Chị nói không quỳ thì không quỳ, mọi chuyện đều nghe theo chị hết, được không?"
Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn! Tiêu Ái Nguyệt đã sớm lĩnh ngộ được tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/380420/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.