Rất muốn hắt xì...
Tiêu Ái Nguyệt cau mũi, chỗ lông mũi khiến cô rất khó chịu. Cô hơi hé mắt không phát giác ra mình đang ở đâu, nhưng hiện giờ cô đang nằm trên chăn lông là điều không thể nghi ngờ. Đây là đâu vậy? Trong đầu cô từ từ có chút ấn tượng mơ hồ, đúng rồi, Từ Phóng Tình, Từ Phóng Tình ở đâu?
Uống rượu sẽ làm hỏng việc, hiểu lầm sẽ đả thương người khác. Tiêu Ái Nguyệt gãi gãi mái tóc rối bời rồi đi đến trước phòng tắm đẩy cửa ra, sau đó trầm mặc nhìn cây bàn chải đánh răng bằng điện trong chiếc cốc duy nhất trên bồn rửa tay, một cái khăn mặt duy nhất, một bộ trang điểm duy nhất, đây chính là ngôi nhà của một người phụ nữ độc thân, nhưng tại sao trong lòng cô lại cảm thấy khó chịu đến vậy?
"Em..."
Còn chưa kịp cất giấu tâm tình thì sau lưng đột nhiên bị bóng đen bao phủ, mùi nước hoa xa lạ quanh quẩn trong phòng tắm, bàn tay bị ai đó nhét vào một cây bàn chải. Tiêu Ái Nguyệt ngẩng đầu ra vẻ thoải mái nhạo báng đối phương, "Tổng giám đốc Từ, hôm nay rảnh rỗi lắm à? Không ở bên cạnh người tình nhỏ của chị sao?"
Hôm nay, Từ Phóng Tình đeo một cặp mắt kiếng, trên người cô mặc một bộ âu phục màu xanh đậm, tay áo vén lên vài centimet, cả người thoạt nhìn rất chín chắn, nhẹ nhàng và khoan khoái. Hai người đã gần một tháng không gặp mặt, người phụ nữ này như biến thành một người khác. Thái độ thờ ơ ấy khiến Tiêu Ái Nguyệt rất muốn đấm khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/380409/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.