Hai người bị thương cùng xuất hiện ở bệnh viện cũng không bị quá nhiều người vây xem, bệnh nhân đến bệnh viện nửa đêm đều để chữa thương, ngay cả bản thân còn chưa lo xong, đâu rảnh hơi quan tâm người khác.
Thế giới này không đẹp như bạn nghĩ lúc nhỏ, cũng không xấu như phán đoán của bạn hiện giờ. Tiêu Ái Nguyệt kiểm tra X-Quang không phát hiện vấn đề mới cầm thuốc chuẩn bị về nhà.
Ở cửa bệnh viện gặp được người vừa đánh nhau với cô. Khang Thụy Lệ che cổ được Jojo dìu vào cửa. Đông Văn Giang phờ phạc đi theo sau lưng hai mẹ con nhà họ Khang, gã vừa đi vừa đá hòn đá nhỏ dưới chân.
"Từ Phóng Tình!" Jojo là người đầu tiên phát hiện hai người Tiêu - Từ đang cố ý muốn tránh mặt, cô hô lớn, "Sao các người lại ở chỗ này?"
Đông Văn Giang nhanh chóng ngẩng đầu giống như phát hiện ra hành tinh mới, nét mặt uể oải bỗng nhiên thoải mái hẳn, "Sammi."
Cách mười mấy thước, ánh đèn ở cửa bệnh viện rọi vào khuôn mặt Từ Phóng Tình, dấu bàn tay hiện rõ trước mắt từng người. Jojo chỉ vào mặt cô, hả hê cười, "Ha ha ha, cô lại bị đánh, đáng đời."
Đông Văn Giang quay đầu nhìn vợ mình, trong mắt loáng thoáng sự giận dữ, "Jojo."
"Chúng ta đi thôi." Từ Phóng Tình không để ý tới 'kẻ xướng người hoạ' bên kia, cô kéo tay Tiêu Ái Nguyệt, lãnh đạm nói, "Trông thấy thứ không sạch sẽ, phải về rửa mắt mới được."
Chỉ cần Từ Phóng Tình mở miệng sẽ làm Jojo tức chết. Jojo giận dữ buông mẹ ra rồi chạy đến trước mặt Từ Phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/380384/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.