Jojo là một cô gái lớn rất trẻ con, Tiêu Ái Nguyệt vốn không xem cô là đối thủ. Hai người hẹn gặp ở nhà hàng Tây Âu lần trước, Jojo đội một cái mũ lông màu lam, Tiêu Ái Nguyệt vốn có bệnh nửa mù màu, không phân biệt được lam và lục nên kinh ngạc hỏi, "Sao cô lại đội nón xanh rồi (*)?" 
(*) Đội nón xanh: ý là bị người yêu cắm sừng. 
Jojo tức giận vỗ bàn, "Đ*t mẹ, cô nói cái gì?" 
Có rất nhiều người ăn cơm trưa, cái vỗ bàn này hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh, ngay cả nhân viên phục vụ đã ngó lơ chuyện cô hút thuốc lần trước cũng cung kính nói, "Khang tiểu thư, có cần tôi giúp cô sắp xếp phòng riêng không?" 
Người này đi tới đâu là bị ghét bỏ tới đó á! Nếu cô không có tiền, có lẽ đã sớm bị người ta đánh chết rồi? Tiêu Ái Nguyệt lên tiếng đốc thúc, "Làm sao tôi biết thư mời có ở chỗ cô hay không? Lỡ đâu hai người gạt tôi thì sao? Lấy ra cho tôi nhìn một chút đi nào." 
Jojo mặt thối nói, "Mẹ nó, chẳng lẽ tôi lừa cô? Tôi cần phải lừa cô sao?" 
"Được rồi, vậy cô muốn tôi làm gì?" Tiêu Ái Nguyệt hỏi, "Cô cũng nên đưa thư mời cho tôi nhìn một cái đi, như vậy tôi mới an tâm." 
"Thư mời của cô ở ngay trong túi tôi." Jojo trừng mắt nhìn Tiêu Ái Nguyệt, "Sao cô lại đáng ghét đến vậy chứ? Vì sao Từ Phóng Tình lại tín nhiệm loại người như cô được?" 
"Đại khái là bởi vì tôi xinh đẹp." 
"Cô đẹp cái rắm! Ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/380308/chuong-63.html