Gần tới giờ tan tầm, Đại Hải chuẩn bị gọi điện thoại đặt thức ăn, "Này, Tiểu Nguyệt, cô muốn ăn gì?"
Tiểu Thu khó hiểu nhìn hai người bọn họ, "Chà, mới một đêm không gặp thôi, hai người đã thân quen đến vậy rồi sao?"
Đại Hải cười cười, "Tiểu Thu, cô làm gì mà sau khi kết hôn xong nhìn đâu cũng có gian tình thế này? Tôi cùng Tiểu Nguyệt là đồng hương, ở chung một huyện, cô ấy gọi tôi là anh trai đấy."
"Anh trai." Tiêu Ái Nguyệt phối hợp, "Tôi ăn cơm sườn."
"Được." Tiểu Thu quê độ đứng lên lấy trong túi ra một tấm thiệp hồng đưa cho Tiêu Ái Nguyệt, "Con trai tôi tròn một tuổi, đêm nay đãi tiệc rượu, Tiểu Nguyệt nhớ đến nha."
Tới sớm không bằng đúng dịp, Tiêu Ái Nguyệt chưa cầm được một Mao tiền lương nào đã phải cống hiến mấy trăm đồng tiền nợ nhân tình. Sau khi Tiểu Thu tan tầm về nhà nấu cơm, Đại Hải bắt đầu phàn nàn, "Đám cưới, đầy tháng, thôi nôi, có phải đi nhà trẻ cũng muốn đãi tiệc không? Ông đây nhất định phải kết hôn, không thôi sẽ bị thiệt thòi lớn."
Kiếp này hôn nhân vô vọng, Tiêu Ái Nguyệt so với gã càng ưu thương hơn, "Tôi có cảm giác tiền mừng của tôi gộp lại có thể mua được nhà trong thành phố luôn rồi."
"Ha ha ha." Đại Hải đồng bệnh tương liên vỗ vai an ủi, "Nói không chừng chúng ta sẽ là hàng xóm."
Tiêu Ái Nguyệt cũng không rõ hội chứng thích sạch sẽ của Từ Phóng Tình khó chiều đến cỡ nào, Đại Hải dẫn cô xuống lầu mua thức ăn nhanh, "Không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/380250/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.