"Vâng, bởi vì không có cạnh tranh, như mọi người đều biết, công việc ở xí nghiệp nhà nước rất tốt và ổn định, nhưng do quá mức ổn định nên không thích hợp với những người trẻ tuổi như tôi, tôi nghĩ có lẽ đến lúc tôi sáu mươi tuổi, tôi sẽ lại chọn xí nghiệp nhà nước." Tiêu Ái Nguyệt suy tư phút chốc rồi hài hước đáp, "Nhưng mà tôi hiện tại chưa đến ba mươi tuổi."
Người phụ nữ mắt một mí gật đầu, tay cầm bút múa may trên giấy, không mở miệng hỏi nữa.
"Cô mất bảy năm mới phát hiện ra vấn đề này là do trước đó cô không cầu tiến hay là vì cô trì độn?" Tiêu Ái Nguyệt đang thầm cảm thấy may mắn với câu trả lời hoàn hảo của bản thân, không ngờ người phụ nữ bên trái đột nhiên lên tiếng, vẻ mặt không hề biến đổi, "Hay là bởi cô quá tự tin, cho là chúng tôi nhất định sẽ tuyển cô?"
Cái này có được tính là câu hỏi không? Trả lời sao cũng thấy không đúng. Trực giác lúc nãy của Tiêu Ái Nguyệt quả thật rất chính xác, người phụ nữ bên trái thật sự quá âm hiểm, nhìn tướng mạo thôi đã thấy rõ rồi, môi mỏng, mày nhỏ, giữa trán đầy đặn, cổ dài tinh xảo, một người phụ nữ có dáng dấp thanh tú, xinh xắn như thế ấy vậy mà lại ra tay quá xảo trá, đúng thật là đồ vô sỉ mà!
Tiêu Ái Nguyệt mất vài giây moi ruột móc gan mới đáp lại được, "Bởi vì tôi cảm thấy kinh nghiệm là tờ sơ yếu lý lịch tốt nhất, tôi bắt đầu từ một thư ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/380247/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.