"Con nhìn đi." Mẹ Tiêu ngoài cười nhưng trong không cười, bà nhìn chằm chằm vào mặt người nọ, "Tình Tình, bây giờ con cảm thấy nhà họ Tiêu chúng tôi xen vào việc của người khác rồi?"
Phen này, hành vi cáo trạng trước đó chẳng những kích thích ranh giới cuối cùng của Từ Phóng Tình mà còn làm cho cô cảm thấy thất vọng. Cô giữ yên tròng mắt, môi khẽ nhếch, thái độ hờ hững khiến người khác ngạt thở.
Mẹ Tiêu thấy đối phương không nói gì thì ngầm tự cho là mình đang chiếm thế thượng phong. Phòng khách ở lầu một thật sự quá đẹp làm tâm tình của bà cũng tốt theo, bà đưa tay về phía Tiêu Ái Nguyệt rồi trực tiếp mở miệng nói, "Căn biệt thự của hai đứa mà mẹ vào ở lúc vừa tới Thượng Hải, cũng đừng có bán, về sau để lại cho Tiểu Nam ở và đi làm, căn nhà hiện tại của nó nhỏ quá, chờ nó tốt nghiệp rồi thì để lại cho thuê đi."
Lời nói này cho thấy bà ấy không hề chột dạ, mọi chuyện là hoàn toàn đương nhiên. Từ Phóng Tình quay đầu nhìn Tiêu Ái Nguyệt đang sợ hãi cắn môi, mặt muốn khóc lại khóc không được, trông hết sức đáng thương.
Lúc này, mẹ Tiêu cảnh giác suy nghĩ trong chốc lát mới cân nhắc mở miệng, nửa thật nửa giả hỏi Từ Phóng Tình, "Tiểu Nguyệt đã cho Tiểu Nam ở căn hộ có một phòng ngủ và một phòng khách, con không biết chuyện này sao?"
Từ Phóng Tình thật sự không biết, trước đó cô đã kêu Bì Lợi treo bảng bán nhà, nhưng sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/2816989/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.