Vào cái ngày em gái của Quý Văn Việt come out, mẹ của cô đã khóc thật lâu, bà không rõ tại sao Quý Giác Hi lại cả gan phản kháng lại ba mình, bà cũng không hiểu vì sao chuyện này lại đến mức phải đoạn tuyệt quan hệ ba con.
Ba Quý không nói một lời, ông quay về công ty làm như chẳng có chuyện gì xảy ra, trận chiến chấm dứt. Dấu tay trên mặt của Quý Giác Hi vẫn chưa tan, Quý Văn Việt đã đưa cô rời đi nhưng cô quật cường không thèm hỏi hay để ý đến những lời quan tâm của chị gái.
Quý Văn Việt hiểu rõ tâm tình của em gái nên cũng không nhiều lời, chỉ chờ đối phương hô ngừng xe ở một ngã tư xa lạ.
"Em cần tiền." Rốt cục Quý Giác Hi cũng mở miệng nhưng không phải 'ngừng xe' mà là hô 'bắt đầu', ánh mắt sợ hãi như có chút xấu hổ, "Em không có tiền, em biết chị có tiền, chị cho em mượn tiền, sau này em sẽ trả."
Không cần phải trả, Quý Văn Việt muốn nói vậy, động tác trên tay hơi trì hoãn một chút, cô cúi đầu móc một tấm thẻ tín dụng trong ví ra đưa cho người nọ rồi gật đầu lên tiếng, "Ừm."
Quý Giác Hi đoạt lấy thẻ tín dụng giống như sợ chị gái sẽ hối hận, cô nghiêng đầu dùng ngữ khí tức giận như lúc nói chuyện với ba, "Chị và ông ấy giống nhau như đúc, đều không có tâm. Quý Văn Việt, chị là đồ vô tâm." Nói xong rồi khóc.
Thương tâm như vậy là muốn gây chuyện sao? Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/2816913/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.