Quý Văn Việt hiểu rất rõ Từ Phóng Tình, nghe câu 'tay không bắt sói' liền biết Từ Phóng Tình muốn lợi dụng sơ hở, nhưng Giang Lâm Lâm cũng không phải loại người có thể tùy tiện tha thứ cho người khác, vậy nên cô mới phản đối, không vì nguyên nhân nào khác mà chỉ vì Từ Phóng Tình là bạn của cô, còn Mạnh Niệm Sanh thì không.
Lúc trước, Quý Văn Việt luôn cho rằng Tiêu Ái Nguyệt không hợp với thế giới của hai cô, cũng không rõ vì sao Từ Phóng Tình lại chọn cô ấy. Tiêu Ái Nguyệt không quả quyết, dễ dàng mềm lòng, tuy đó không phải bệnh nhưng mềm lòng bất phân trường hợp là một vấn đề lớn.
Ba người cùng trở về chung cư của Từ Phóng Tình, Từ Phóng Tình gọi Bì Lợi lái xe của Quý Văn Việt về. Cam Ninh Ninh không khóc và đang ngồi trên sofa ngẩn người, Tiêu Ái Nguyệt đưa cô vào phòng ngủ, lúc trở lại phòng khách còn cố ý rót hai ly rượu đỏ cho Quý Văn Việt.
Từ Phóng Tình đang gọi điện thoại, Tiêu Ái Nguyệt nghe giọng điệu bình thản đó liền đoán được người trong điện thoại là ai, cuối cùng Từ Phóng Tình nói, "Ừm, dưỡng thương tốt rồi trở lại. Tiểu Trương, bên kia giao cho luật sư Lâm, ừm, nhanh một chút."
Thì ra án kiện bên Mỹ vẫn chưa xong, Từ Phóng Tình định dùng phương thức nào đó để hòa giải với Khang Thụy Lệ. Tiêu Ái Nguyệt nâng ly đưa cho người yêu, trong lòng chua xót, "Em không muốn làm chị khó xử. Tình Tình, chúng ta có thể quyên miếng đất trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/2816907/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.