Gió cứ thổi, Em cứ chạy
Chạy đến khi nào kiệt sức
Đến khi nào thấy được ánh sáng mặt trời
Cuộc đời nhiều cay đắng
Em sẽ vì anh mà bước tiếp.Chỉ mong vấp ng
Anh sẽ là người nâng em lên
Trước mắt cô bây giờ chỉ là một màn đêm tối như mực, cô chẳng trong thấy gì cả ngoài cái kí ức còn động lại trong tâm trí
Giật mình tỉnh giấc cô soi bóng mình trong gương,khác thật,đúng vậy. Cô đã khác xưa thật rồi cuộc sống của cô giờ đâu cũng máu tanh,cô lạnh lùng hơn trước sống vô cảm lặng mình
Sau khi biết được thân thế thực sự của DƯƠNG HƯƠNG MAI cô đã đi theo cô ấy và được huấn luyện thành sát thủ giỏi nhất bang hội. Chỉ sau 5 năm ngắn ngủi cô đã lấn tới được Los Angeles và lập nên nhiều công lao to lớn ở đây,đã 5 năm rồi cô vẫn chưa một lần trở về Việt Nam
Nếu mà trở về cô sợ rằng cái quá khứ cô đã phong ấn đó sẽ lại hiện lên trước mắt cô,bao đêm liền cô đều mơ thấy nó
Cô phải đối mặt ra sao khi mọi chuyện cô đang làm bỗng nhiên vụt tắt,bất chấp hết mình dùi bỏ hết cái ý nghĩ lo sợ ấy đi
Bởi vì sao? Bởi vì cô chính là..
ÁC MA
Em đang cố gắng
Kiềm nén mọi thứ lúc này. Anh với cô ấy từng nói yêu cô ấy rất nhiều,Anh tệ lắm, anh biết không
Vì em cũng từng được nghe
Câu nói đó với chính em
Và hứa chỉ nói với mỗi em. Em không thể tin
Tin là anh anh đổi thay.Em đã hy sinh
Dành mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-co-gai-do/100293/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.