*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Băng Di nói.
- Ra là em gái của trưởng bộ phận thiết kế. Hống hách nhỉ. Nếu trong công ty có những người như cô, e là sẽ phá huỷ bộ mặt công ty mất.
Cô ta tức tối chỉ vào mặt cô hét lớn.
- Mày dám chửi tao, nhìn bộ dạng của mày chắc chỉ là 1 nhân viên quèn mà dám phê bình tao. Có tin tao nói chị tao đuổi cổ mày ra khỏi đây hay khống.
Băng Di hừ lạnh, tiếng hét cô ta đã thu hút hết sự chú ý của tất cả mọi người trong công ty. Băng Di nói.
- Hay lắm, cô gọi thử xem.
Ả ta nói.
- Được lắm, mày đợi đó.
Rồi ả ta đi gọi chị mìn xuống, tất cả xung quanh thầm trách số cô ta đen rồi. Mấy phút sau, chị cô ta đi xuống lớn giọng.
- Con nhỏ nào dám chửi em đâu.
Cô ta dẫn chị mình tới trước mặt Băng Di.
- Con nhỏ này nè chị.
Vừa nhìn thấy cô, chị cô ta vội đứng thẳng rối rít cúi chào.
- Chủ...chủ tịch.
Ả ta bất ngờ nhìn qua.
- Chủ tịch, con nhỏ này mà là chủ tịch sao.
Băng Di nhìn qua chị cô ả đó.
- Xem ra em cô chưa có bằng cấp gì đã được vô đây làm rồi nhỉ.
Chị cô ta nói.
- Thật xin lỗi chủ tịch, xin hãy tha cho em tôi. Nó quá hồ đồ, tôi sẽ đưa về dạy dỗ lại.
Băng Di nói.
- Tôi mong cô đưa cô em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-yeu-mot-nguoi/1105480/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.