*Tiếp Tục Câu Chuyện*
Băng Di đang thả hồn theo gió thì có đôi tay khoác lên vai cô chiếc áo khoác, cô giật mình nhìn lại. Thì giọng anh đã vang lên.
- Sao thế, nhớ người yêu sao.
Băng Di đưa mặt không mấy thiện cảm nói.
- Sao anh lại ở đây.
- Em nói vậy làm anh buồn nga~~. Anh cũng được mời mà.
Ý Hiên cười trừ, Băng Di không nói gì nữa, vẫn cứ đưa mắt nhìn bầu trời đầy sao, tay nhẹ giơ lên không trung rồi nói.
- Anh có nghĩ rằng khi con người ta chết đi sẽ biến thành những vì sao đó không.
Ý Hiên thoáng chốc trở lại gương mặt lạnh, chống tay lên thành ban công nói.
- Không biết.
Im lặng 1 lúc, anh lại nói.
- Nhưng nếu thật sự có, anh cũng mong sau khi chết đi, anh có thể trở thành ngôi sao sáng nhất ở trên đó.
Băng Di nhìn qua, cười nhẹ nói.
- Anh sao lại muốn là ngôi sao sáng nhất chứ.
Ý Hiên nghe vậy, cũng nhẹ nở nụ cười, 1 nụ cười hiếm thấy.
- Bởi vì em sẽ nhìn thấy anh mà, đúng không.
Băng Di ngạc nhiên với câu trả lời của Ý Hiên, nó giống y hệt như câu nói mà anh hai ngày xưa khi còn nhỏ đã nói với cô.
*Quay Lại Quá Khứ*
Trên sân thượng của biệt thự, nơi có 2 thân ảnh nhỏ nhoi đang nằm ở đó, chỉ chỏ lên trên bầu trời đêm đầy sao kia, giọng cô bé lanh lảnh vang lên.
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-yeu-mot-nguoi/1105455/chuong-8.html