Năm Hạ Việt An lên 9 tuổi, trong một lần đi học về, cô bé nói với Hạ Nghiên:
- Mẹ lớn ơi, con có chuyện quan trọng muốn thông báo ạ.
- Được, bảo bối nói đi. - Hạ Nghiên bế Hạ Việt An lên ôm vào lòng.
- Con thích Tiểu Ngữ, lớn lên con muốn cưới Tiểu Ngữ làm vợ!
- Con...con nói Tiểu Ngữ...chính là đứa nhỏ Cố Tiêu Ngữ nhà bên cạnh?
- Dạ.
Hạ Nghiên đột nhiên bật cười lớn:
- An An à, chuyện này...đợi khi con lớn rồi chúng ta cùng bàn luận sau nhé?
- Con chỉ cưới một mình Tiểu Ngữ thôi, lớn lên cũng sẽ không thay đổi. - Hạ Việt An gồng mình lên, cố để ép giọng nói của bản thân trở nên thật nghiêm túc.
- Được được, nếu lớn lên con còn thích Tiểu Ngữ, ba sẽ chấp nhận cho con cưới Tiểu Ngữ, được chứ?
- Dạ được!!
Vì câu nói ấy của Hạ Nghiên, Hạ Việt An ngày nào cũng mong bản thân lớn nhanh hơn một chút.
Khi Hạ Nghiên đem chuyện này kể cho Cố Dĩ Ninh, Cố Dĩ Ninh cũng cười lớn:
- Chuyện này...tôi thấy cũng hợp lý đó chứ.
- Nếu lớn lên hai đứa nó có tình cảm với nhau, vậy thì chúng ta sẽ sớm thành thông gia. - Hạ Nghiên búng tay một cái.
- Nhưng mà có một vấn đề khá đáng lo ngại, vấn đề nằm ở Ngữ Ngữ nhà tôi...
Trường tiểu học B...
- Tiểu Bạch, mau lên, tớ biết cậu thích Hạ Việt An, mau tỏ tình cậu ấy!
Một đám nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-thich-mot-minh-cau/2941988/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.