Tô Niệm Niệm cực kì hối hận, hận không thể tặng cho mình hai cái tát.
Nói cái gì không được, một hai nói đến cái này, giờ hay rồi, nhắc nhở được người ta rồi.
Lỡ như Bùi Ngôn Khanh thật sự cân nhắc lập tức đi tìm đối tượng, cô không phải bị đông cứng rồi sao?
Nhưng phản ứng vừa nãy của cô quả thật là quá kích động rồi, nhìn vào ánh mắt kinh ngạc của Bùi Ngôn Khanh, nhịp tim Tô Niệm Niệm trở nên hoảng loạn, vội vàng nói bổ sung: “Em cảm thấy không được.”
“Em cũng khá hao tâm đấy.”
Bùi Ngôn Khanh cong môi mỉm cười, cùng lúc đó anh cũng quan tâm đến tốc độ chậm rãi hơn của Tô Niệm Niệm.
Lúc nói chuyện, hai người đã đi đến bãi đỗ xe sau nhà của Bùi gia.
Tô Niệm Niệm liếc nhìn bãi đỗ xe, kinh ngạc. Bùi Ngôn Khanh thực sự đang lái một chiếc Range Rover màu đen, chiếc xe to và hung hãn, không phù hợp với khí chất và ngoại hình của anh.
Với những suy nghĩ không thể diễn tả, cô mở cửa ghế phụ ra rồi ngồi lên đó.
“Chiếc xe kiểu này ngồi ghế sau sẽ thoải mái hơn một chút.” Bùi Ngôn Khanh mở cửa ghế phụ ra, nhẹ giọng nhắc nhở.
Hai tay Tô Niệm Niệm đặt trên đầu gối, tự nhiên không động đậy, cô nói đầy khảng khái: “Không.”
“Thế thì không phải anh trở thành tài xế rồi sao?”
Bùi Ngôn Khanh: “Không cần suy nghĩ đến chuyện đó.”
Tô Niệm Niệm trong lòng thầm vò đầu bứt tai, cô ngồi phía trước thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-nho-em/2735563/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.