Trên đường trở về từ quảng trường trung tâm, Tô Niệm Niệm im lặng như gà, nhưng đầu óc cô quay cuồng.
Không có lý do nào khác, nhưng những lời yêu thương vừa rồi có chút chí mạng, đến mức cô cảm thấy nếu với thiên thời địa lợi như vậy mà không xảy ra chuyện gì thì cũng thật là vô lý.
Ánh mắt của Tô Niệm Niệm đảo qua, thỉnh thoảng dùng lòng bàn tay nóng hổi che mặt, lén liếc nhìn Bùi Ngôn Khanh.
Đêm giao thừa, ngoài cửa sổ xe cộ qua lại không ngừng, bóng đèn nê-ông lốm đốm trên mi mắt anh, nửa sáng nửa tối, nhìn không ra tâm tình.
Cô chợt nhớ đến lời người đàn ông nói lúc chiều.
Ăn rồi làm.
Cũng không biết có thật không. Nhưng đánh giá bằng vẻ ngoài điềm tĩnh hiện tại của anh trông không giống một con thú chút nào.
Có lẽ tại thời điểm này, đã đến lúc đưa ra một số gợi ý.
Vì vậy Tô Niệm Niệm nhẹ giọng nói: "Hôm nay là ngày đầu tiên của tuổi hai mươi."
"Ừ." Đầu ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng xoay vô lăng, xe rẽ vào cổng khu dân cư, sau đó vững vàng đậu ở bãi đậu xe, Bùi Ngôn Khanh cởi dây an toàn cho cô, hỏi cô: "Cho nên?"
Tô Niệm Niệm chớp mắt với anh, cong môi gợi ý: "Cho nên, hãy làm điều gì đó táo bạo."
Sao hả! ! ! Đủ rõ ràng chưa!!!!
Ai ngờ, người đàn ông ngày thường mở miệng là vô lại, giờ đột nhiên còn chưa hiểu ra, anh cau mày: “Chuyện gì?”
Tô Niệm Niệm bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-nho-em/2735419/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.