Hôm sau.
Sáng sớm.
Gió biển phơ phất.
Giang Thuật mặc một bộ đồ thể thao bó sát, vừa hít gió biển tươi mát, vừa chạy thể dục chầm chậm ngoài bờ biển.
Vượt thời không đến đây bao ngày qua.
Giang Thuật đã luyện được thói quen chạy bộ buổi sáng.
Ven biển.
Thủy triều lên xuống.
Giang Thuật vừa nghe tiếng nhạc sống động, vừa cất bước theo nhịp điệu.
Lúc này.
Giang Thuật bỗng nhiên nhận thấy một bóng người đang nện những bước rất mạnh xuất hiện bên cạnh anh chàng.
Người nọ không phải là ai khác.
Mà chính là cậu bạn cùng phòng chung công ty Trương Tử Phàm của Giang Thuật.
“Giang Thuật, buổi sáng tốt lành nhé!” Một nụ cười xán lạn như ánh mặt trời nở trên gương mặt Trương Tử Phàm, cậu nhiệt tình chào hỏi Giang Thuật.
“Buổi sáng tốt lành.” Giang Thuật khách khí mà không kém phần lịch sự đáp lại.
Trương Tử Phàm: “Giang Thuật, anh cũng chạy bộ buổi sáng à, trùng hợp quá!”
Giang Thuật cười nhạt, “Trùng hợp thật.”
Giang Thuật và Trương Tử Phàm không thân nhau lắm.
Tính kỹ ra thì, hai người mới chỉ quen nhau 5 ngày.
Vì thế hai người không tán dóc thêm, sau câu chào hỏi, họ bèn thong thả chạy song song với nhau.
Nửa giờ sau.
Hai người mệt đến nỗi thở hổn hển, cùng chọn bừa một chiếc ghế dài ven đường ngồi xuống nghỉ ngơi.
Lúc này.
Một con xe Bugatti Veyron màu đen đỏ chạy vút qua trước mặt cả hai.
Trương Tử Phàm nhìn quả siêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-thua-ke-tai-san-tram-ty-phan-1/2598059/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.