Trong doanh trại.
Việc tập luyện cho công diễn 1 vẫn còn tiếp tục.
Giang Thuật lại bắt đầu đấu trí đấu dũng cả ngày với anh quay phim.
Mấy hôm nay Giang Thuật thấy hơi phiền.
Bởi vì biểu hiện lúc tập của các đồng đội trong nhóm Giang Thuật không tốt được như Giang Thuật mong muốn.
Không đạt được kỳ vọng của Giang Thuật, điều ấy nghĩa là họ còn chưa đủ giỏi.
Nếu chưa đủ giỏi.
Thì rất khó cướp được nhiều vote của Giang Thuật nhất có thể sau màn công diễn đầu tiên.
Với người chỉ một lòng muốn quay về gia đình lớp F ấm áp thân thương như Giang Thuật, thì tình cảnh này là điều mà anh chàng không muốn thấy.
Không được.
Để các đồng đội có thể trình diễn thật xuất sắc trên sân khấu.
Giang Thuật quyết định bản thân phải tự dạy dỗ.
Nhưng…
Nhất định không thể để máy quay ghi lại cảnh anh chàng chỉ dẫn cho đồng đội được.
Kẻo không đến lúc công diễn, người ta lại chiếu cái mặt mình lên mất.
Nếu vậy, có lẽ sẽ tạo ra hiệu quả tương phản.
Thế chẳng thà đừng chỉ dẫn chỉ diếc gì còn hơn.
Nhưng trong phòng tập lại toàn là camera.
Chắc chắn không thể đặt địa điểm dạy dỗ ở đây được.
Vì thế…
Lúc nghỉ ngơi giữa giờ trong buổi tập.
Giang Thuật nói với một đồng đội, “Trạm Châu, mày với anh vào WC phát đi.”
Giang Thuật đã suy nghĩ rất lung.
Anh chàng cảm thấy, trong cả tòa phim trường to đùng này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-thua-ke-tai-san-tram-ty-phan-1/2598038/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.