“Vậy thì được ạ, bao giờ về con sẽ mang Bé Rag đi.” Giang Thuật chọn một miếng điểm tâm ngọt bỏ vào miệng, vừa nhai vừa nói.
Mạnh Tĩnh Như đột nhiên nhớ ra một chuyện, hỏi, “Nghe nói con chuyển chỗ ở rồi hả?”
Giang Thuật gật đầu nhẹ, “Dạ, mấy hôm trước con vừa thuê một căn hộ 2 phòng ngủ 1 phòng khách ở khu đô thị Cẩm Thành.”
“Khu đô thị Cẩm Thành?” Mạnh Tĩnh Như lẩm bẩm khẽ cái tên này, quay đầu nhìn về phía Giang Trí Viễn, “Trí Viễn, nếu em nhớ không nhầm, thì khu nhà này là tài sản của công ty anh đúng không?”
Tài sản dưới trướng tập đoàn Trí Viễn quả thực quá nhiều.
Giang Trí Viễn suy nghĩ vài giây rồi mới mở miệng, “Chắc thế.”
“Em còn nhớ khu đấy có nhiều căn hộ thông tầng. Đâu cũng để không, hay là cho Bé Thuật vào đấy ở nhé.” Mạnh Tĩnh Như đề nghị.
“Không được!” Giang Trí Viễn từ chối vô cùng dứt khoát, “Trước kia anh đã nói rồi đấy, trong 5 năm này, gia đình sẽ không hỗ trợ nó bất cứ thứ gì.”
Giang Trí Viễn thờ ơ liếc mắt nhìn Giang Thuật, “Một năm nó về nhà bao nhiêu lần, anh không đòi tiền ăn của nó là đã tốt tính lắm rồi. Nó còn định vòi căn hộ à, đừng có hòng.”
Giang Trí Viễn nhìn Giang Thuật, nở một nụ cười phúc hậu vô hại, “À, đúng rồi, Giang Thuật, giờ con cũng kiếm được tiền rồi. Từ lần về nhà sau, con nhớ trả tiền cơm mỗi lần đấy nhé.”
Giang Thuật: “???”
Chẳng những không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-thua-ke-tai-san-tram-ty-phan-1/2597991/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.