Âm nhạc trong đại sảnh ngừng bặt, nghe được từng tiếng hít thở khó khăn.
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn chằm chằm Hoắc Cừ. Bàn tay đã giơ lên nửa chừng chuẩn bị vỗ tay chúc mừng khựng lại, bất động giữa không trung.
Này, đây là thổ lộ trực tiếp tại lễ trao giải Nobel à? Ngọa tào! Quả thực là quá dũng cảm rồi!
Hai mắt viện trưởng đăm đăm, ôm ngực, suýt nữa thì không thở được. Bài diễn thuyết mà ông đã chuẩn bị đâu? Trong đó không có cái đoạn này mà!
Không dễ dàng mới lấy được một cái giải Nobel, không thể để người già như ông thu xếp ổn mọi chuyện rồi lại nói được sao?! Đau ruột!
Các nhà khoa học khác cũng choáng váng, Hoắc giáo sư lại có bạn trai? Này, này là chuyện từ khi nào? Hoắc giáo sư của bọn họ không phải là cho tới nay đều chỉ có thể làm thí nghiệm, căn bản là không đem chuyện nam nữ... A phi! Những chuyện nam nam kia để ở trong mắt sao?!
Giáo sư, cậu gài bẫy người ta à!
Một mảnh tràn đầy khiếp sợ và không dám tin, chỉ có phiên dịch viên là một dòng nước trong, một khắc cũng không dám thả lỏng nhìn chằm chằm Hoắc Cừ, hết chức trách chờ phiên dịch lời hắn cho mọi người nghe.
Sắc mặt Hoắc Cừ không hề thay đổi, toàn tâm toàn ý nhìn Úc Thanh Hoan, hoàn toàn đem những người khác biến thành không khí.
Úc Thanh Hoan lại bắt đầu bối rối, tay hắn ra đầy mồ hôi, tim đập nhanh hơn, chỉ cảm thấy giấy chứng nhận và huy chương ở trên tay như nặng cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-noi-chuyen-yeu-duong/1210179/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.