Đầu Hoắc phu nhân ong một tiếng, trong nháy mắt trở nên trống rỗng. Bà lảo đảo, nếu không phải Hoắc lão gia đỡ được kịp thời, e là bà sẽ ngã xuống tại chỗ.
Sắc mặt bà trắng bệch, không dám tin nhìn Hoắc Cừ, đôi môi run rẩy: "Tiểu Cừ, con nói thế là có ý gì? Có ý gì?"
Hoắc Cừ từ nhỏ đã không giống với những đứa trẻ khác nên trong ba đứa con trai, Hoắc phu nhân hiểu tính cách của hắn nhất. Hoắc Cừ lớn đến như vậy, đừng nói là đánh, đến nói nặng lời bà cũng chưa từng nói với hắn một câu.
Nhưng hôm nay, bà lại không dịu dàng như trước nữa, hùng hổ doạ người nhìn chằm chằm Hoắc Cừ, chất vấn: "Con nói rõ ràng cho mẹ!"
Hoắc Cừ không hiểu vì sao bà lại đột nhiên tức giận, mờ mịt nhìn Hoắc phu nhân một cái, nghe lời lặp lại: "Con thích Thanh Hoan, muốn vĩnh viễn ở bên em ấy."
Chỉ cần vừa nghĩ tới Úc Thanh Hoan, tâm trạng Hoắc Cừ như được ngâm mật, vừa ngọt vừa mềm. Hắn ngượng ngùng, để lộ ra lúm đồng tiền nhỏ tròn tròn trên má trái, lại nhỏ giọng nói thêm một câu, "Con muốn Thanh Hoan vừa về đến nhà là có thể nhìn thấy con."
"Con câm miệng cho mẹ!" Hoắc phu nhân nước mắt tuôn lã chã, nghẹn ngào một tiếng, bỗng nhiên vọt tới trước mặt Hoắc Cừ, giơ tay đánh hắn, "Con chỗ nào cũng không được đi! Ở nhà cho mẹ! Có nghe không!"
"Mẹ!"
"Miểu Miểu!"
Hoắc lão gia và Hoắc Vanh không nghĩ tới bà sẽ đánh Hoắc Cừ, sửng sốt trong nháy mắt, liền vội vàng kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-noi-chuyen-yeu-duong/1210138/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.