Úc Thanh Hoan cực kỳ khiếp sợ, từ lúc nào mà Hoắc Cừ đã học được cách bắt bẻ lại hắn rồi? 
Cái này muốn hắn trả lời làm sao đây? 
Nếu như nói không chịu trách nhiệm, vậy những câu hắn nói trước kia tính là cái gì? Nếu như nói chịu trách nhiệm, như vậy còn phiền toái hơn... E là đêm nay còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. 
Úc Thanh Hoan nhất thời nghẹn lời, sững sờ nhìn Hoắc Cừ, nửa ngày không có phản ứng. 
Khuôn mặt của Úc Thanh Hoan, dù có đặt trong một đám tuấn nam mỹ nữ nhiều vô số kể của giải trí, cũng rất có sức hút. 
Ngũ quan giống như có người dùng bút vẽ, tỉ mỉ miêu tả, mỗi một chỗ đều phác hoạ vừa đúng. Sống mũi cao thẳng, môi căng mọng xinh đẹp, đặc biệt là đôi mắt tà mị kia, đường nét nhu hòa tinh xảo, đuôi mắt nhỏ dài, lông mi đen dày, đuôi mắt nhỏ dài hơi nhếch lên, tạo ra một độ cong đẹp đẽ. 
Lúc này, hắn ngồi ở trên ghế sofa, ánh đèn phản chiếu trong mắt hắn giống như ngàn ánh sao tỏa sáng, chói mắt lại mê người. 
Hoắc Cừ nhìn chằm chằm vào hắn, trong ánh mắt mang theo tình ý nóng bỏng. 
Người này tại sao lại xinh đẹp như vậy chứ! Bất kể là cười, mặt lạnh, thậm chí là đang tức giận, cũng đẹp đến mức hắn không rời mắt nổi. 
Thật thích hắn, thích đến hận không thể nhét hắn vào trong thân thể của mình, như vậy là có thể cùng hắn thời thời khắc khắc ở chung một chỗ. 
Nhiệt hỏa trong thân thể vốn chưa tiêu xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-noi-chuyen-yeu-duong/1210136/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.