Vậy là, trước đó làm nền nhiều như vậy, kỳ thực là vì cái này?
Úc Thanh Hoan híp mắt nhìn về phía Hoắc Cừ, người này từ lúc nào học được cách tính kế rồi?
Hắn hừ một tiếng, gõ nhẹ lên trán Hoắc Cừ, "Giả."
Hoắc Cừ tuyệt đối không ngờ rằng Úc Thanh Hoan sẽ không bị lừa, trong khoảng thời gian ngắn cứ nằm yên đó, hoàn toàn không biết bước kế tiếp nên đi như thế nào.
Con mắt của hắn mở tròn xoe, con ngươi đen thẳm bên trong viết đầy khiếp sợ và không dám tin, thoạt nhìn vừa ngốc vừa manh.
Úc Thanh Hoan không nhịn được liền muốn bắt nạt hắn một chút, trong ổ chăn đạp hắn một cước, miễn cưỡng nói: "Làm sao? Có vấn đề gì không?"
Hoắc Cừ nghẹn đến đỏ cả mặt, há miệng, muốn nói gì đó mà một chữ cũng phun không ra.
"Đáng đời, " Úc Thanh Hoan ác liệt nhếch mép, "Còn dám nói dối không? Tôi cho anh biết..."
Một lời còn chưa nói hết, một thân thể ấm áp ập tới, tàn nhẫn đem hắn đặt ở dưới thân.
"Hoắc Cừ, anh làm gì thế!" Úc Thanh Hoan suýt nữa thì bị hắn đè chết, ngơ ngác đưa tay đẩy hắn.
Nhưng mà mới đẩy một cái, Hoắc Cừ lại ôm hắn chặt hơn nữa.
Úc Thanh Hoan mới vừa tắm xong, trên người chỉ mặc một cái áo sơ mi mỏng, nhiệt độ trên người Hoắc Cừ xuyên qua tầng vải vóc mỏng manh truyền lên người hắn, giống như một mồi lửa, trong nháy mắt đốt lửa lớn cháy rừng rực trong lòng hắn, khiến hắn gần như mất đi lý trí.
Úc Thanh Hoan yêu thích đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-noi-chuyen-yeu-duong/1210122/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.