Úc Thanh Hoan lúc đóng phim từ trước đến giờ luôn không mang theo điện thoại.
Đầu tiên, hắn chỉ là một người mới, không có nhiều chuyện bên ngoài. Thứ hai, bởi vì đời trước đã thấy rất nhiều vụ bạo lực mạng, lâu dần, hắn liền từ bỏ thói quen lướt điện thoại. Quan trọng nhất là, hắn không có người nhà, lúc không có chuyện gì làm thì căn bản sẽ không có người đến tìm hắn.
Bởi vậy, mãi đến khi trở về khách sạn, hắn mới nhìn thấy tin nhắn của Hoắc Cừ.
Đây chắc là lần đầu tiên Hoắc Cừ gửi tin nhắn, nhìn vô cùng không thuần thục, lúc đầu toàn là mấy chữ vô nghĩa, sau đó hẳn là nhờ người khác, rốt cục cũng đem được lời muốn nói nhắn ra.
Úc Thanh Hoan không nghĩ tới hắn đi sớm như vậy, tiếc nuối thở dài một cái, trong lòng có chút mất mát. Hắn vốn tính ngày mai đi đưa đào đóng hộp cho Hoắc Cừ, không nghĩ tới đào đã chuẩn bị xong, mà người lại đi mất rồi.
Úc Thanh Hoan cố gắng dùng từ ngữ đơn giản nhất, nhắn lại cho Hoắc Cừ. dặn hắn ở bên ngoài phải ăn cơm thật ngon, lúc đi đâu nhất định phải theo sát đoàn đội, ngàn vạn lần không được đi một mình. Cuối cùng, một cái tin nhắn không đủ, phải chia làm hai cái gửi đi.
Sau khi gửi thành công, hắn đợi rất lâu cũng không thấy Hoắc Cừ đáp lại. Đoán là hắn vẫn đang ở trên máy bay, liền thoát khỏi tin nhắn, mở weibo.
Bởi vì chuyện lần trước, tâm tình Triệu Khanh Uyên mấy ngày nay vẫn còn có không vui, Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-noi-chuyen-yeu-duong/1210104/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.